Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream

Chương 42:

Chương Trước Chương Tiếp

Anh ta vừa muốn lao đến ngay, nhưng lại sợ lỡ mất người. May mà đọc bình luận biết cô đi đón một bà bầu và một bà cụ, lúc đó mới yên tâm rằng mình vẫn có thể đuổi kịp.

Trong phòng livestream lúc này, tốc độ di chuyển của Phong Ngâm đã chậm lại. Cư dân mạng nhờ đó cũng nhìn rõ khu dân cư phía trước, bình luận bắt đầu chuyển sang tông mỉa mai châm biếm.

“Kẻ xấu chê người đẹp không có não, kẻ đẹp nói kẻ xấu mù mắt, người giàu chê kẻ nghèo, kẻ nghèo lại ghét người giàu. Cuối cùng bạn nghĩ gì, cũng chỉ phản ánh bạn đang ở vị trí nào, trong trạng thái nào mà thôi.”

“Riêng tôi thì chỉ có một ý nghĩ duy nhất: Kiếm tiền!”

“Đinh dong...”

Tiếng chuông cửa vang lên. Phong Ngâm đứng bên ngoài tòa nhà, ấn chuông ba lần, sau đó chuẩn bị lấy điện thoại gọi cho khách thuê.

“Ai đấy?”

Một giọng nữ khó chịu vang lên từ hệ thống liên lạc nội bộ. Phong Ngâm hạ điện thoại xuống, nói thẳng vào micro:

“Tôi là người đi lấy số viện thay do con trai bà thuê, tới đón mọi người đi khám. Làm việc tính theo giờ, phiền bà mở cửa nhanh giúp.”

Vừa dứt lời, cửa lập tức vang lên tiếng “cạch” rồi mở ra.

Cô bước vào, đi thẳng tới thang máy lên tầng. Khi cửa thang vừa mở, người đầu tiên cô nhìn thấy chính là bà cụ ban nãy, mẹ của khách hàng.

“Mau lên!”

Bà cụ ăn mặc chỉnh tề, khuôn mặt đầy vẻ bực dọc, quay đầu bước vào nhà trước. Tiếng nói lạnh tanh truyền ra sau:

“Vào đây, xách đồ!”

“Chẳng có mắt nhìn gì cả! Tôi đã bảo đừng lãng phí tiền vào mấy chuyện vớ vẩn rồi. Là cô làm quá mọi chuyện, bệnh tật gì chứ, không đi viện cũng chẳng chết được!”

Giữa những lời chỉ trích không giấu nổi vẻ cay nghiệt, Phong Ngâm bước vào cửa. Đối diện cô là một thai phụ, một tay đỡ lưng, tay còn lại đang lau mồ hôi trên trán.

“Mẹ... con thấy hơi khó chịu.”

Đứng ngay ngưỡng cửa, Phong Ngâm theo bản năng lùi lại một bước. Hơi nóng vô hình phả ra khiến cô phải đưa tay lên che mặt, liên tục phe phẩy cho bớt ngột ngạt. Chiếc điện thoại đeo trước ngực vẫn đang quay, ghi lại trọn vẹn cảnh tượng bên trong căn phòng.

[Có phải tôi hoa mắt không? Sao lại thấy hơi nóng bốc lên? Mới 6 giờ sáng, trong một tòa nhà cao tầng cơ mà?]

[Chuyện gì đang diễn ra vậy? Rèm cửa dày đến mức đó là thật à? Nhìn sắc mặt bà bầu kia nhợt nhạt quá.]

[Căn phòng này nhìn thôi cũng thấy cay mắt.]

Phía dưới phần bình luận, cư dân mạng đang thi nhau đồn đoán về căn phòng tối om trước mặt. Nhưng ánh mắt Phong Ngâm thì ngay lập tức dừng lại ở người phụ nữ đang mang thai.

“Lại thấy khó chịu? Mỗi ngày đều kêu ca, chẳng phải tôi đã bảo cô uống chỗ thuốc bổ tôi nấu rồi sao? Uống vào thì còn lắm chuyện gì nữa.”

“Cả thầy bói cũng nói rồi, uống cái này chắc chắn sinh được cháu trai.”

Một bà lão quay lưng về phía ống kính, lời lẽ độc đoán hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài đạo mạo của bà ta. Cũng chính câu nói đó đã khiến đám antifan trong phòng livestream chuyển mục tiêu công kích, từ chán ghét Phong Ngâm sang căm ghét bà già kia.

“Mẹ... con xin lỗi, mẹ đừng giận, con uống...”

“Uống cái đầu cô ấy!”

Vừa nói, Phong Ngâm đã bước nhanh qua đống hành lý chắn ở cửa, tay đỡ lấy người phụ nữ đang mang bầu. Khoảnh khắc chạm vào cơ thể nóng rực ấy, tim cô bỗng chùng xuống.

“Các bạn anti trong livestream, tôi biết các người không ưa tôi, nhưng làm ơn hãy gọi 120 giùm tôi, địa chỉ là... Nhanh lên! Có khả năng là sốc nhiệt, nếu chậm trễ sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”

Vừa nói, cô vừa bế bổng người phụ nữ lên theo kiểu công chúa.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)