Chỉ cần tìm từ khóa “Phong Ngâm”, hệ thống sẽ gợi ý ngay hàng loạt chủ đề:
#PhongNgâmVácXiMăng#
#PhongNgâmĐấuMiệngVớiCưDânMạng#
Nhờ hiệu ứng hot search, phòng livestream nhanh chóng cán mốc mười tám nghìn người xem.
[Lập luôn một diễn đàn anti Phong tiện nhân, mời những ai cùng chí hướng vào chửi cho đã. Đính kèm địa chỉ.]
[Đăng bài làm bằng chứng nhé, các chị em, giờ là lúc báo thù cho anh trai chúng ta. Liệt kê mười chuyện ghê tởm nhất, đẩy lên hot search chờ xem Phong giả thất bại!]
[Phòng livestream này bị sao vậy? Bầu không khí đều nặng mùi sát khí.]
Lần đầu tiên trong ngày, Phong Ngâm ngồi xuống nghỉ ngơi. Một chai nước khoáng rẻ tiền được người trợ lý lấm lem bụi bặm mở ra, trao tận tay cô.
Cổ Phong Ngâm dính đầy bụi đất, nhưng điều này chẳng hề làm lu mờ nhan sắc, cô ngửa đầu, một hơi uống cạn cả chai nước.
Những giọt nước lăn dọc theo xương quai hàm, chảy xuống cằm, tạo thành một hình ảnh đẹp đến ngạt thở.
Góc nghiêng ấy, thật sự quá sát thương.
“Phù... Đã quá!”
Phong Ngâm cười sảng khoái, khẽ xoay đầu, dùng mu bàn tay lau qua những giọt nước còn sót lại nơi cằm. Đôi mắt sáng rực như sao trời, hàm răng trắng đều như ngọc, vẻ đẹp ấy khiến người ta khó rời mắt.
Cô đẹp không theo kiểu mê hoặc hay diễm lệ, cũng chẳng giả vờ yếu đuối hay quyến rũ. Đó là vẻ đẹp mà số đông đều phải gật đầu công nhận.
[Tôi không quan tâm! Tôi chính là fan cuồng nhan sắc! Cảnh vừa rồi đẹp đến muốn “bẻ cong” luôn ấy... Hu hu hu]
[Thật ra nói gì thì nói, ít nhất Phong Ngâm cũng không trốn tránh, vẫn đang cố gắng trả nợ mà?]
[Mời bạn trên kia lật lại mấy tin tức cũ của cô ta đi, xem rồi sẽ tỉnh táo lại ngay thôi.]
[Đúng đó, cô ta từng làm bao nhiêu chuyện kinh tởm chỉ vì tiền!]
“Người xấu á? Không không, tôi chỉ là một phụ nữ xinh đẹp được pháp luật cho phép tồn tại thôi.”
“Có tiền mua tài nguyên thì sao? Lẽ nào các người có tiền lại để dành kiếp sau xài à?”
“So với mấy người thì bản thân tôi còn hiểu rõ hơn về sự thật là mình không còn tiền, đống xi măng nằm đó, bằng chứng tựa như núi.”
Phong Ngâm đột nhiên ngừng, đứng bật dậy, đối diện thẳng với ống kính. Giọng nói vang lên rõ ràng, dứt khoát.
“Những gì đã mất, tôi nhất định sẽ giành lại hết!”
“Lần này, tôi muốn làm rõ ràng các lời đồn!”
“Không tin?”
“Vậy thì mở to mắt ra, nhìn cho kỹ vào!”
[Chết tiệt, mới nãy đúng là có hơi ngầu thật. Chắc do tôi thiếu ngủ nên ảo giác thôi.]
[Không ổn rồi, lời nói sặc mùi “trẻ trâu” mà sao tôi nghe lại có cảm giác hào hứng?]
[Khoan đã, cô ta là Phong Ngâm? Vậy người chết kia là ai?]
[Chết? Ai chết cơ?]
[Chết rồi! Mau nhìn hot search! Phong Ngâm nợ nần quá lớn mà tự tử, chị họ Phong Doanh Doanh đứng ra gánh nợ thay!]
Trong nháy mắt, lượt xem livestream tụt mất mấy nghìn, Phong Ngâm nhìn độ nổi tiếng tụt dốc mà như nhìn thấy chính sinh mệnh mình bị bào mòn.
Tính mạng cô đang bị đe dọa.
Vừa mới tuyên chiến xong được nửa câu, Phong Ngâm đã nhanh chóng xuống lầu, tốc độ còn nhanh hơn cả phản ứng của dân mạng.
“Đổi độ nổi tiếng, tỷ lệ chia ba bảy.”
[Ting - hệ thống đang xử lý...]
Phong Ngâm vốn định dựa vào Phong Doanh Doanh để câu thêm lượt xem, nhưng hệ thống vừa hiện lên đã lạnh lùng thông báo, cô chỉ còn 3 ngày sinh mệnh.
Thận trọng là trên hết – có thể tiêu thì tiêu hết!
[Đổi thành công. Đổi được 13.000 đơn vị độ nổi tiếng, chia ba bảy, quy đổi thành một ngày sinh mệnh. Tỉ giá quy đổi tiền mặt hiện tại là 1:1, ký chủ được đổi 3.000 đồng Hoa Hạ. Đã được hợp lý hóa, xin yên tâm sử dụng.]
Thông báo dứt câu, hệ thống lại biến mất.