“Tôi nói trước tôi không phải cò bệnh viện đâu nhé! Đừng có vu oan cho tôi rồi xúc phạm nghề nghiệp của người ta. Tôi làm gì kiếm được như bọn cò chứ!”
Một câu “giải thích kiểu thần” khiến bình luận toàn emoji: “Bạn đang nói gì thế?”
Dưới ống kính, Phong Ngâm mở ghế gấp ra, ngồi xuống thật thoải mái rồi bắt đầu trò chuyện cùng mọi người.
“Tôi nói sai chỗ nào? Một suất hẹn trước với bác sĩ từ cò có thể bán với giá 5000, 6000, thậm chí là 10 nghìn.”
“Còn tôi? Tôi là người làm nghề đồng hành y tế. Chủ thuê tôi đến xếp hàng, giúp vợ anh ta lấy số bác sĩ chuyên khoa.”
“Xếp hàng cả tối, ngày mai còn phải đến nhà đón người, đưa đi khám, lấy thuốc, rồi đưa về. Tất cả là 1000 đồng. Nhiều không? Không hề, vì tôi phải đánh đổi cả đêm không ngủ.”
“Thấy ngạc nhiên lắm hả? Không sao, cố mà sống tiếp, mỗi ngày đều có một cú sốc mới đang chờ bạn.”
Trên livestream, Phong Ngâm phe phẩy chiếc quạt, thoải mái đối đáp với khán giả, để lộ phiên bản “Phong Ngâm dám chửi trời mắng đất, thậm chí không tha cả bản thân” khiến người xem vừa cười vừa run.
Giữa tiết trời nóng nực của ba tháng hè đỉnh điểm, ông trời đúng là chẳng thương hoa tiếc ngọc, đến một cơn gió cũng keo kiệt không buồn ban phát.
Phong Ngâm vừa phe phẩy quạt giấy, trước mặt còn có cái quạt mini chạy pin đang quay vù vù, thế mà vẫn nóng hầm hập.
Chẳng còn cách nào, người chen người, đông như trẩy hội, ai nấy đứng sát vào nhau mà không ai dám rời đi. Bỏ chỗ là mất, đến lúc có hối hận thì cũng chỉ biết cắn răng.
“Hôm nay tôi mới thấm thía một câu: “Ở đâu mát thì về đó ngồi” tuyệt đối không phải lời chửi rủa đâu nhé, đó là sự quan tâm chân thành nhất, là tình yêu sâu đậm nhất đời!”
Phong Ngâm nhìn vào camera livestream, thở ra một hơi dài, hỏi:
“Bên các bạn thế nào rồi? Tôi bên này... sắp chín luôn rồi đây này.”
Không biết có phải vì quá mức gây thù chuốc oán không, mà dân mạng đồng loạt post ảnh nhiệt kế, nhiệt độ ai nấy đều dưới 30 độ, vô cùng thống nhất.
“Thôi được rồi, mát vừa thôi không là bất lịch sự đấy!”
“Đừng ép tôi giữa trời nắng thế này mà phải “chiến tranh lạnh” với các người!”
Phong Ngâm hất mớ tóc mái bết mồ hôi lên, thở dài tự giễu:
“Cái mái đẹp đẽ của tôi, giờ nhìn y chang mã vạch!”
Phong cách của livestream bị cô kéo lệch từ lúc nào không hay. Rõ ràng là phòng dành cho antifan, vậy mà không ai thoát ra, thậm chí còn tụ lại tâm sự rôm rả. Làm sao giờ?
Rất nhiều dân văn phòng vừa tan ca, cuối cùng cũng tìm được một góc nhỏ thích hợp cho mình. Mỗi câu nói của Phong Ngâm như xua tan mệt mỏi sau một ngày dài.
Dĩ nhiên, vẫn còn không ít antifan trung thành, điển hình là chị gái “trưởng nhóm” trong phe antifan.
Ngay khi xác định được địa điểm livestream, cô ta vác ngay máy ảnh ống kính dài chuyên dụng lao đến hiện trường, giơ máy lên là bấm liên tục.
“Ha ha ha! Cuối cùng cũng bắt được rồi, trời nóng thế này, chắc chắn mặt mũi lem nhem hết! Để xem cô còn đẹp kiểu gì … Ơ kìa!? Cái quái gì đây?!”
Nhìn vào ảnh trong máy, cô ta thì thầm một câu “phi khoa học”, rồi tiếp tục chụp tiếp.
Chắc là do đồ trang điểm cô xài tốt, chống nước tuyệt vời.
Dưới cái nắng oi bức của ba tháng hè, cô gái này núp sau bức tường thấp không bóng râm, chụp lén không biết bao nhiêu tấm. Đến khi bị giục trong nhóm, mới chọn ra hai tấm gửi đi.
Cả nhóm antifan lập tức nổ tung bằng một loạt dấu hỏi.
“Đây là ảnh dìm mà cô chụp đấy à?! Dù chúng tôi là antifan nhưng cũng có mắt nhé!”