Mắc Nợ 100 Triệu, Thánh Độc Miệng Nổi Điên Sát Phạt Trên Livestream

Chương 25:

Chương Trước Chương Tiếp

Ba antifan theo phản xạ bịt miệng, nín thở không dám phát ra tiếng. Người xem cũng lặng đi, tập trung cao độ theo dõi, Phong Ngâm rốt cuộc đang làm gì?

Câu view? Câu fame? Hay là... thực sự có chuyện xảy ra?

Sau khi dứt câu “giết không tha”, cô lại lần nữa áp sát, lắng nghe hơi thở của đối phương.

Năm giây sau, Phong Ngâm đứng bật dậy, bàn tay mở ra đặt lên ngực người đàn ông, tay kia nắm chặt thành nắm đấm, giơ cao lên.

“Bốp!” Cú đấm giáng xuống bàn tay đang đặt sẵn trên ngực.

“Không được, làm lại!”

Lại giơ tay, lại đấm xuống, một lần nữa vang lên tiếng “bốp“.

Người đàn ông dưới đất vẫn không có phản ứng. Phần lớn bình luận đều cho rằng Phong Ngâm đang diễn, cố tình làm trò để câu lượt xem.

“Lý Tam Nhất! Thuốc trợ tim!”

“Có đây!”

Lý Tam Nhất lục túi quần, rút ra một lọ thuốc, định mở nắp nhưng tay run quá, mãi không xoay nổi. Phong Ngâm giật lấy, mở nắp, đổ ra hai viên vào lòng bàn tay.

“Muốn sống hay không, tự anh quyết định!”

Cô dùng một tay bóp phần xương hàm dưới của người đàn ông, kỳ lạ thay, miệng hắn ta liền mở ra. Hai viên thuốc lập tức được ném vào.

Tiếp theo là hồi sức tim phổi.

Một phút... hai phút... ba phút...

“Tai... tay... tay...!”

Antifan Đường Đường trợn mắt, lắp bắp chỉ vào tay người đàn ông dưới đất, nước mắt suýt rơi.

Máy quay lập tức lia tới. Trong đầu Lý Tam Nhất lúc này chỉ còn một suy nghĩ:

“Phong Ngâm mà không nổi tiếng, thì đúng là trời không có mắt!”

[Chuyện khó tin có thật, xác đã đưa vào nhà hỏa táng mà còn sống lại được!]

[Tôi không tin đâu, chắc chắn là diễn kịch.]

[Anh ta thật sự động đậy rồi! Trời đất ơi! Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Có ai giải thích giùm không?]

Ngay tại hiện trường livestream, ngón tay người đàn ông khẽ động, rồi cả cơ thể như thoát ra khỏi trạng thái đóng băng, bất ngờ hít một hơi thật sâu rồi bật dậy ngồi thẳng.

“Á!”

“Trời ơi hồn bay phách lạc!”

Ba người antifan đang theo dõi trực tiếp, Lý Tam Nhất đang cầm điện thoại chăm chỉ ghi hình và cả ông cậu kia, đồng loạt la hét, hoảng hốt ôm chầm lấy nhau mà dậm chân liên hồi.

Người đàn ông vừa bật dậy, sau khi mở mắt, đưa tay lên sờ ngực rồi tỉnh bơ đùa cợt:

“Lần này hơi nguy hiểm, suýt thì bị thiêu rồi.”

Phong Ngâm hừ lạnh một tiếng, chộp lấy cánh tay người đàn ông, soi trái soi phải.

“Không có ký hiệu nào, ngực cũng không... Vậy mà anh sống được thật à?”

Người đàn ông theo phản xạ muốn đứng lên, liền bị Phong Ngâm dùng một tay đè chặt vai xuống, chỉ vào điện thoại của Lý Tam Nhất nói thẳng:

“Anh mà dậy lúc này, livestream của tôi chắc bị cấm sóng ngay. Tôi nghĩ, anh nợ khán giả của tôi một lời giải thích. Mà cũng nợ nhà hỏa táng một lời giải thích.”

Phong Ngâm vừa dứt lời, cả nhóm Lý Tam Nhất gật đầu như giã tỏi.

Ai nấy đều mong có được một lời lý giải hợp lý để cứu vớt thế giới quan đang chực sụp đổ của mình.

Cô lấy chiếc áo bảo hộ khoác lên người đàn ông, hắn ta hơi lúng túng, vừa xin lỗi vừa bắt đầu giảng giải.

“Tôi mắc một bệnh hiếm, tên là hội chứng trái tim tan vỡ. Khi phát bệnh, tim gần như ngừng đập. Hay nói đúng hơn, mọi thiết bị y tế đều sẽ báo rằng tim tôi đã dừng hoạt động. Đây là lần thứ tư tôi bị hiểu nhầm là đã chết, chỉ là mấy lần trước thời gian nằm im ngắn hơn, lần này có vẻ lâu quá mức.”

Người đàn ông giải thích xong, bất giác nhìn về phía Phong Ngâm, tò mò hỏi:

“Sao cô biết tôi chưa chết?”

Phong Ngâm khoanh tay, lạnh nhạt đáp:

“Anh nên cảm thấy may mắn vì hôm nay người khuân xác lại là tôi. Nếu là người khác, giờ này anh đã thành tro rồi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)