- Có!
Diệp Lãng trả lời, sau đó đưa một trương đàn cổ cho Liễu Phi Yên.
Kết quả sau khi Liễu Phi Yên cầm được đàn cổ, liền đặt lên bàn, nhẹ nhàng khảy đàn, một âm thanh thanh tịnh vang lên, làm cho tràng diện nóng bỏng lúc này trở nên khác thường.
Tiếng đàn của Liễu Phi Yên lúc này rất thanh tịnh, có thể gột rửa tâm linh của người nghe, mà tiếng đàn này không nên xuất hiện ở chỗ này, linh cảm cũng không nên xuất hiện trong tình cảnh hỗn loạn hiện giờ, chẳng lẽ nói, vật cực tất phản, đến tận cùng của hỗn loạn chính là thanh tịnh.
Thời điểm tiếng đàn của Liễu Phi Yên vang lên, tràng diện cũng bắt đầu có một ít biến hóa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây