Sau khi nước sôi, bên ngoài bắt đầu mưa phùn. Mã Văn Tài xem binh pháp xong, đứng dậy mở cửa sổ ra, ngửi mùi hương cỏ cây bên ngoài hòa lẫn với mùi trà trong phòng, hơi cụp mi xuống, ánh mắt rơi vào sườn mặt Lương Nguyệt.
Thấy nàng đang cúi người, bỏ bánh trà vào nước sôi, thần sắc an tĩnh dịu dàng, cử chỉ tao nhã ung dung, dần dần, Mã Văn Tài cũng cảm thấy mình có chút nhìn không thấu người này.
Nói nàng xuất thân từ nhánh phụ của Lương gia, từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, nhưng lại có dung mạo xinh đẹp, lời nói cử chỉ không kiêu ngạo không siểm nịnh, tao nhã ung dung.
Nói nàng xuất thân từ gia đình giàu có, nhưng đôi khi lại ngốc nghếch, không hiểu quy củ, đương nhiên, điều khiến Mã Văn Tài khó chịu nhất vẫn là, nàng thích kết giao với loại tiện dân như Lương Sơn Bá, luôn miệng gọi “đại ca”, tự hạ thấp thân phận của mình.
Lúc hắn đang suy nghĩ như vậy, bỗng nhiên ngửi thấy mùi trà thơm phức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây