Lương Nguyệt nghe vậy, liền nhận ra ẩn ý trong lời nói của nàng ta, nàng nói với Chúc Anh Đài: “Ta đối với đại ca, là tình cảm huynh muội. Anh Đài không cần phải đề phòng ta. Hơn nữa, cho dù ta có đổi phòng với Mã Văn Tài, thì ta cũng muốn ở chung với Cự Bá. Anh Đài không cần phải lo lắng.”
Chúc Anh Đài bị Lương Nguyệt nói thẳng ra như vậy, trên mặt có chút xấu hổ, nhưng lại cảm thấy không ổn, nói: “Thế nhưng, ngươi trước tiên ở chung phòng với Mã Văn Tài, nếu như lại ở chung với Cự Bá…”
Lương Nguyệt nhíu mày, nói: “Ta không hiểu ý của Anh Đài. Hay là, Anh Đài đã nghĩ thông suốt rồi, muốn ở chung phòng với ta?”
Lương Nguyệt quan sát sắc mặt Chúc Anh Đài, thấy nàng ta nhíu mày không nói gì, liền cười lạnh một tiếng, trong lòng tràn đầy sự thất vọng và hụt hẫng, thẳng thắn nói: “Ta không biết Anh Đài đến thư viện vì lý do gì. Lúc trước ngươi giả nam trang đến đây, chẳng phải là đã biết học trò của thư viện đều là nam nhân sao? Hơn nữa, ta và Mã Văn Tài trong sạch, với Cự Bá càng là bạn bè tri kỷ, mong Anh Đài đừng vu oan cho ta.”
Chúc Anh Đài cũng nhận ra lời mình nói có chút quá đáng, vội vàng nắm lấy tay áo Lương Nguyệt, nói: “A Việt đừng giận! Là ta nói nhăng nói cuội. Ta vô cùng khâm phục nữ tử siêu phàm thoát tục như Tạ tiên sinh! Từ nhỏ đã cảm thấy nam nhi đọc sách nên tự cường, nữ nhi đọc sách cũng nên như vậy! Không ngờ trong thư viện lại có thể gặp được người có cùng chí hướng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây