Lương Nguyệt bĩu môi: “Mã Văn Tài, huynh không có việc gì thì thò đầu ra làm gì?!”
Mã Văn Tài cũng bị đập đến choáng váng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lương Việt, nhìn ngươi mềm mềm yếu yếu, sao đầu lại cứng như vậy?!”
Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi một lúc. Lương Nguyệt thấy dáng vẻ Mã Văn Tài ôm đầu trừng mắt nhìn nàng hiếm khi đáng yêu như vậy, nhịn không được bật cười. Mã Văn Tài vỗ đầu nàng một cái, nói: “Cười cái gì? Mau ngủ đi!”
Sáng hôm sau trời quang mây tạnh, là một ngày đẹp trời để diễn tập.
Các học trò được chia thành hai đội, đội mặc đồng phục màu xanh do Tạ Đạo Uẩn dẫn đầu, đội này là đội của Lương Sơn Bá và Lương Nguyệt. Đội mặc đồng phục màu nâu của Mã Văn Tài do Trần Tử Tuấn dẫn đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây