Lương Nguyệt thấy Lương Sơn Bá ngây ngô cười nói: “... Còn nữa, Anh Đài từ nhỏ đã được nuông chiều, thân thể yếu ớt. Ta đi theo học hỏi Vương Lan cô nương một chút y thuật, mới có thể chăm sóc Anh Đài chu toàn hơn.”
“Đại ca đối xử với Anh Đài thật tốt.”
“Ta cũng quan tâm A Việt mà...” Lương Sơn Bá đưa tay xoa đầu Lương Nguyệt, “Chỉ là thật kỳ lạ, đệ và Anh Đài tuy đều là hiền đệ tốt của ta, nhưng lại cho ta cảm giác hoàn toàn khác nhau. Đệ giống như là người thân ruột thịt... Còn Anh Đài, ngoài tình thân...”
Lương Sơn Bá dường như cũng không tìm được từ ngữ nào thích hợp để hình dung, nhất thời chìm vào trầm tư, trong đầu lại hiện lên dung nhan tươi cười của Chúc Anh Đài.
Lương Nguyệt mỉm cười, chuyển chủ đề nói: “Đại ca tính tình ngay thẳng, chỉ là có một việc, đệ vẫn cảm thấy cần phải nhắc nhở đại ca một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây