Lương Nguyệt cố gắng giữ bình tĩnh, cũng không dám đẩy hắn ra, sợ hắn càng thêm nghi ngờ, chỉ nói: “... Văn Tài huynh, ta vừa nhớ ra, đại ca nói muốn mang đồ ăn cho ta... Cái đó, ta đi nói với huynh ấy một tiếng, sau đó...”
Tâm trạng Mã Văn Tài dường như rất tốt, nhếch mép nói: “Được thôi, Tiểu Việt mau quay lại nhé. Ta đợi ngươi.”
Lương Nguyệt chỉ cảm thấy ánh mắt của Mã Văn Tài khiến da đầu nàng tê dại, cố gắng cười nói: “Được.” Sau đó, nàng xoay người bỏ chạy, không ngờ lại đi quá vội vàng, “ầm” một tiếng đụng trúng gốc cây.
Lương Nguyệt nghe thấy tiếng cười âm trầm phía sau, cố gắng kìm nén bản thân không quay đầu lại, vội vàng rời đi.
Lương Sơn Bá quả nhiên là người giữ lời hứa, Lương Nguyệt gặp được Lương Sơn Bá đang cầm đồ ăn đến tìm nàng trên đường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây