“Ta đã cầu hôn Tiểu Nguyệt rồi. Cho nên, sau này hai người các ngươi tránh xa nàng ấy ra một chút, nam nữ thụ thụ bất thân, có hiểu không?”
…
Bên ngoài cửa, Tứ Cửu nhìn Mã Thống đang quỳ trên mặt đất, hai tay chắp lại, kinh ngạc hỏi: “Ngươi không đi hầu hạ thiếu gia nhà ngươi, ở đây làm gì vậy?”
Mã Thống trừng mắt liếc Tứ Cửu một cái, tiếp tục nhắm mắt niệm: “Đồng ngôn vô kỵ, đồng ngôn vô kỵ…” Vừa rồi hắn ta vậy mà lại nguyền rủa vị thiếu phu nhân tương lai của mình là người chết, nguyền rủa tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư tương lai là người chết, A Di Đà Phật, đồng ngôn vô kỵ!
Sau khi biết được thân phận thật sự của Lương Nguyệt, Lương mẫu chỉ hơi kinh ngạc một chút, có lẽ vừa rồi ở ngoài thành, khi Lương Nguyệt không cố ý che giấu, thì Lương mẫu đã đoán được phần nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây