Ánh mắt Mã Văn Tài lạnh lùng, nói: “Nàng cứ yên tâm, lũ tiểu nhân đó, ta còn không để vào mắt!”
“Không phải.” Lương Nguyệt sắp xếp lại suy nghĩ, “Ta là nữ nhi, sau này cũng không thể làm quan, ba năm học tập ở thư viện, kỳ thật đều là vì ca ca. Hiện tại mục đích cũng đã đạt được, ta ở lại thư viện cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Hơn nữa, cho dù không có chuyện của nhà họ Lương, ta cũng định rời đi. Dù sao ta ở thư viện ba năm nay, ăn mặc ở đều không phải lo lắng, là vì ba năm trước đã đóng tám lượng bạc học phí. Nhưng ba năm sắp đến hạn rồi, ta phải lo liệu kế sinh nhai cho tương lai...”
“Lương Nguyệt! Trong đầu nàng đang nghĩ gì vậy? Nàng còn muốn quay về khách điếm Phúc Trí sao? Nàng muốn chết sao?”
“Không phải!” Lương Nguyệt lập tức phản bác: “Làm tiểu nhị ở khách điếm Phúc Trí thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Tự nhiên ta có cách kiếm tiền khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây