“Cũng không sớm lắm... Chỉ là trong lòng lo lắng cho nàng ấy, một khắc không gặp liền nhớ nàng ấy.” Tô An đỏ mặt, “Hôm nay ta đến nhà nàng ấy, Tâm Liên còn động viên ta nên chăm chỉ đọc sách thánh hiền, đừng có cả đời làm một tên đầu bếp, ta nghĩ Lương công tử thích giúp đỡ người khác, hơn nữa học rộng tài cao, nên mới thỉnh giáo huynh ấy.”
Lương Nguyệt mỉm cười, thầm nghĩ, nếu như Cốc Tâm Liên thật sự động viên Tô An như vậy cũng không tệ.
Nói chưa được hai ba câu, vì Tô An phải quay về phòng bếp làm việc, liền cáo từ Lương Nguyệt và Lương Sơn Bá.
Lương Sơn Bá lại hỏi sao Đào tiên sinh vẫn chưa đến lớp, Lương Nguyệt liền nói với Lương Sơn Bá, Đào Uyên Minh đã rời khỏi thư viện rồi.
Lương Sơn Bá hỏi nguyên nhân, Lương Nguyệt liền nói Đào đại thúc là sợ bọn họ đau lòng thương tâm, cho nên mới không từ biệt mà đi. Lương Sơn Bá là người biết thấu hiểu lòng người, nghĩ cũng đúng là như vậy. Vừa hay lại nghĩ đến việc nói cho Chúc Anh Đài một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây