Mã Văn Tài không thích Lương Nguyệt tiếp xúc với loại nữ tử chốn phong trần này, nhịn đến đây đã là giới hạn tối đa. Kéo nàng về phía mình, lạnh lùng nói với Ngọc Vô Hà: “Đưa ngọc bội mà phụ thân ta cho ngươi ra đây.”
Ngọc Vô Hà nghe vậy cũng không do dự, lấy ra một miếng ngọc bội được đặt bên cạnh hộp trang điểm. Sau đó lại mở ngăn kéo, lấy ra một chiếc vòng tay bằng vàng đã bị bong tróc sơn được bọc cẩn thận bằng khăn gấm.
Nàng ta đưa ngọc bội cho Mã Văn Tài, lại đưa vòng tay bằng vàng cho Lương Nguyệt, nói: “Chiếc vòng tay bằng vàng này là lúc trước ta bỏ nhà ra đi, Anh Đài tặng cho ta. Phiền Lương công tử trả lại cho Anh Đài.”
“... Chuyện ngươi bỏ trốn, Anh Đài cũng biết?”
Nếu vậy, Lương Nguyệt liền không hiểu... Cộng thêm lời Chúc Anh Đài tự nói “Ta từng mạo hiểm bị đuổi khỏi nhà giúp người khác”, chẳng lẽ chính là chỉ chuyện giúp Ngọc Vô Hà, không, Hoàng Lương Ngọc bỏ trốn sao? Nếu đã như vậy, nàng ta một mực trách cứ Hoàng Lương Ngọc như vậy, Lương Nguyệt thật sự là không thể lý giải được...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây