Lương Nguyệt cũng có suy nghĩ giống Tuân Cự Bá, bèn nói: “Ta thấy Tuân Cửu cũng không nói rõ ràng, Cự Bá, chúng ta tự mình đi xem đi.”
Tuân Cự Bá nghe vậy, gật đầu nói: “Ừ, đi thôi.”
Lương Nguyệt cất lá thư vào trong tay áo, cùng Tuân Cự Bá ra ngoài.
Đến cổng thư viện, đã có một đám học trò vây quanh đó. Vừa nhìn thấy “kỹ nữ” kia chính là Ngọc Vô Hà, Lương Nguyệt liền tìm kiếm bóng dáng Chúc Anh Đài trong đám đông, nhưng lại không thấy nàng. Đứng trước mặt Ngọc Vô Hà là Mã Văn Tài, Vương Lam Điền và Tần Kinh Sinh.
Không biết Tần Kinh Sinh có ân oán gì với Ngọc Vô Hà, lúc này đang túm lấy cánh tay nàng ta, hung hăng nói: “Nơi này là nơi mà loại người dơ bẩn như ngươi có thể đến sao?! Nhìn xem, nơi này sạch sẽ biết bao, không phải là nơi mà loại nữ nhân ti tiện, bẩn thỉu như ngươi có thể đến!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây