Được rồi... Hắn ta thế mà cũng tính cả mình vào! Lương Nguyệt cảm thấy, nếu mình từ chối, không biết Tô đại nương và những người khác sẽ nghĩ gì về mình... Dù sao thì trước giờ mọi người vẫn luôn hòa thuận, nếu vì chuyện này mà sứt mẻ tình cảm, thật sự rất khó xử.
Lương Nguyệt suy nghĩ một chút, liền gật đầu đồng ý, dù sao cũng chỉ là đưa Cốc Tâm Liên về thư viện...
Lương Nguyệt bất đắc dĩ quay về thay một bộ thường phục, dặn dò Tứ Cửu nhớ mang cơm trưa và cơm tối cho Mã Văn Tài, sau đó mới cùng Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài và Tuân Cự Bá xuống núi.
Lương Sơn Bá thấy Lương Nguyệt ủ rũ, liền nói với nàng: “A Việt, Tô đại nương bọn họ cũng chỉ là lo lắng cho Tâm Liên cô nương thôi. Muội đừng để bụng.”
“Đại ca yên tâm đi. Tô đại nương đối xử với chúng ta rất tốt, hôm nay lại là tình huống đặc biệt, ta sẽ không để bụng đâu.” Nàng chỉ là cảm thấy chuyện của Cốc Tâm Liên có gì đó kỳ lạ, nhưng hình như mọi người đều không chú ý đến điểm này - làm thế nào mà Cốc Tâm Liên lại bị bán vào thanh lâu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây