Mã Văn Tài cảm thán: “Khó khăn lắm mới có một ngày Thất Tịch, nếu như không làm chút gì đó thì thật sự có chút không cam lòng.”
“... Này, cho dù là một năm một lần, thì đó cũng là chuyện của Ngưu Lang và Chức Nữ, liên quan gì đến huynh chứ.” Lương Nguyệt hất tay hắn ra, Mã Văn Tài lại mạnh mẽ xoay người Lương Nguyệt lại, để nàng đối diện với mình, một tay vuốt ve lông mày và khóe mắt của Lương Nguyệt, cong môi, nói: “Tiểu Nguyệt, thời gian ở thư viện còn dài mà...”
Lương Nguyệt biết hắn đang có ý đồ xấu, bèn hất tay Mã Văn Tài ra, nói: “Trước kia huynh rõ ràng đã đồng ý với ta, sẽ không động tay động chân với ta.”
Động tác của Mã Văn Tài cứng đờ, trong lòng hối hận không thôi. Lại nhìn Lương Nguyệt, hình như sắc mặt nàng không được tốt, bèn ngoan ngoãn thu tay về, cười gượng nói: “... Trước khi thành thân ta sẽ không động tay động chân với nàng. Nàng... đừng buồn nữa.”
Lương Nguyệt vừa mới thở phào nhẹ nhõm, thì tên này lại nói tiếp: “Bất quá hôm nay là Thất Tịch, nàng chẳng lẽ không thể cho ta thân mật một chút sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây