Mã Thống thầm khóc trong lòng: Thiếu gia, nếu như ngài cứ thế này mà quay về, lão gia mà không nhìn thấy ta nhất định sẽ phái người khác đến! Đến lúc đó bí mật của ngài và Lương công tử sẽ không giữ được nữa đâu!
Bất quá, vẻ mặt u ám của Mã Văn Tài khiến Mã Thống biết rằng bản thân không thể nói thêm lời nào nữa, hắn ta không phải là người có địa vị đặc biệt trong lòng thiếu gia như Lương công tử, cũng không phải là nữ nhân kia - người vừa không biết xấu hổ vừa không sợ chết, cho nên, hắn ta quyết định lặng lẽ rút lui...
Thiếu gia! Người hãy bảo trọng!
“Quả nhiên là hạng người không ra gì, không biết xấu hổ!” Mã Văn Tài buông tay đang bịt tai Lương Nguyệt ra, bày tỏ sự bất mãn của mình đối với cô nương kia.
“... Văn Tài huynh...” Nếu như ta nói ta đều hiểu những lời mà cô nương kia vừa nói, liệu huynh có cảm thấy ta không biết xấu hổ hay không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây