“Tiểu Việt, ta muốn cùng Văn Tài đi gặp Sơn trưởng, ngươi có muốn đi dạo cùng chúng ta không?” Thái độ của Mã thái thú đối với Lương Nguyệt có chút kỳ quái, không thể nói là ôn hòa, nhưng cũng không phải là giả tạo. Sự thay đổi này khiến Lương Nguyệt và Mã Văn Tài đều rất kinh ngạc.
Bất quá Lương Nguyệt rất vui vẻ, dù sao được trưởng bối yêu thích (?) là chuyện tốt mà. Tâm lý của Mã Văn Tài liền trở nên rất vi diệu, nói đến đây... Cách gọi Tiểu Việt này là độc quyền của hắn nha! Cha, rốt cuộc là cha đang làm cái quái gì vậy...
“A Việt, đệ mau đi đi, ở đây cứ giao cho ta và Anh Đài.” Lương Sơn Bá nháy mắt với Lương Nguyệt. Lương Nguyệt cũng cười gật đầu.
Mã thái thú nhìn thấy đáy mắt Lương Nguyệt trong veo thuần khiết, trên đường đi chỉ cần hắn ta hỏi một câu, nàng sẽ đáp lại một câu, thỉnh thoảng nói vài chuyện trong thư viện, hoàn toàn không có dáng vẻ nịnh hót.
Hắn ta duyệt người vô số, đương nhiên sẽ không nhìn lầm, trong lòng không biết là đang chế giễu hay là cảm khái: Lương Thanh Phủ, Lương Thanh Phủ, nhi tử nhà ngươi quả nhiên giống hệt như ngươi! Hừ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây