... Lời này chẳng khác nào không nói.
Lương Nguyệt nhận thấy thần sắc nàng ta có chút đề phòng, thầm nghĩ cô nương này có lẽ có điều gì đó khó nói, nàng ta là nữ nhi, một mình ra ngoài, cẩn thận một chút cũng là điều nên làm.
Nghĩ vậy, Lương Nguyệt cũng không hỏi nhiều nữa, nàng nghĩ hôm nay mình đã xin nghỉ một ngày, bây giờ thời gian còn sớm, bèn định đích thân đưa cô nương này đi một đoạn đường.
Ngay lúc đó, một tiếng động kỳ quái vang lên, cô nương đứng đối diện Lương Nguyệt vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại dần đỏ ửng lên.
Âm thanh đó lại vang lên lần nữa, Lương Nguyệt chợt hiểu ra, thì ra là cô nương này... đói bụng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây