Mã Văn Tài đè quần áo của nàng xuống giường, nói: “Lời ta nói ngươi không hiểu sao? Ta bảo ngươi tắm ở trong phòng.”
Lương Nguyệt giật lại quần áo của mình, thầm nghĩ, dù sao thì ở núi sau cũng đông người hỗn tạp, mỗi lần tắm nàng đều lo lắng không yên, Mã Văn Tài nhìn cũng không giống loại người sẽ nhìn trộm nữ nhân tắm, đã vậy thì nàng cứ thuận theo ý hắn là được rồi? Thế là Lương Nguyệt hơi cúi đầu, nói: “Vậy lát nữa phiền Văn Tài huynh giúp ta trông cửa.”
Mã Văn Tài không ngờ nàng lại đồng ý dễ dàng như vậy, hơn nữa trong lời nói đều là sự tin tưởng đối với hắn, câu nói đùa “Chúng ta cùng tắm đi” cuối cùng cũng không nói ra khỏi miệng!
Hơn nữa, sau khi Mã Thống xách nước nóng đổ đầy thùng, chính bản thân hắn đang bẩn thỉu, vậy mà vẫn ngoan ngoãn ra ngoài canh cửa! Ngay cả Mã Thống, hắn cũng đuổi đi! Nghe thấy tiếng cởi quần áo sột soạt trong phòng, cùng với tiếng nước ào ào, Mã Văn Tài đứng canh giữ ngoài cửa, thầm nghĩ lần này mình đã tính sai rồi!
Hắn đi đi lại lại trong sân, ánh mắt thỉnh thoảng lại dán vào ô cửa sổ không khóa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây