Lương Nguyệt theo bản năng đọc ra: “Duyên phận!”
“Duyên phận à?” Mã Văn Tài cười rạng rỡ.
Không biết tại sao Lương Nguyệt lại có cảm giác bị người ta trêu đùa.
Nàng khẽ động eo, nói: “Văn Tài huynh, sách cũng đã xem rồi, huynh mau buông ta xuống đi.”
Mã Văn Tài chỉ cảm thấy vòng eo trong tay nhỏ đến khó tin.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây