Khi Kỷ Hoằng Tu thấy vậy, anh đứng ở mép ban công vươn đầu nhìn xuống dưới lầu, đầy mong đợi nhìn người đang đứng trước sân, dường như... Có vẻ như... Bàn chân của ông ta không chạm đất.
“...”
Đầu Kỷ Hoằng Tu choáng váng như bị dội một gáo nước lạnh, đôi mắt phượng hoàng mở to, vội vàng nhảy lùi lại hai bước.
Anh quay đầu sang một bên, nhìn người phụ nữ bên cạnh, khuôn mặt đẹp trai dần méo mó.
“Cổ đại sư, đại sư, nhà cô vậy mà còn nguy hiểm hơn ở bên ngoài là như thế nào, tôi tới đây ba ngày, ba ngày liền đều có chuyện tìm đến cửa, cô, cô cũng không nên cướp tiền của bọn họ chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây