“Mẹ trách con bé làm gì chứ, suốt hai mươi năm, cuối cùng cũng đợi được tới ngày hôm nay, sau này hai anh em các con đều sẽ khỏe mạnh.” Phương Thanh mỉm cười: “Con ăn đi, mẹ sẽ đi xử lý thủ tục xuất viện cho con...”
Nói rồi, Phương Thanh xoay người đi ra khỏi phòng bệnh, trước khi rời khỏi phòng, bà ấy liếc nhìn con trai đang vùi đầu vào ăn, mỉm cười nhẹ nhõm.
Lúc trước cha anh ấy muốn dùng dương khí của Cổ Diệu để kéo dài tính mạng cho Sơ Tình, ông ấy đã hỏi ý kiến của bà ấy, lúc Sơ Tình vừa mới sinh ra, tiếng khóc yếu ớt giống như mèo con, nhìn là biết không thể sống nổi.
Nếu bà ấy không đồng ý, đêm đó Sơ Tình sẽ chết!
Đó là một sinh mệnh sống sờ sờ... Bà ấy có thể làm gì đây, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây