Điền Hạo uể oải: “Nhưng máu của tôi không thể trao đổi với cô ấy.” Kỷ Hoằng Tu: “Cậu ngốc sao, cậu cũng không thiếu chút tiền kia, trực tiếp ra giá là được.”
“Phải ha...” Điền Hạo vỗ đầu, quay người đi tìm Cổ Sơ Tình. Điền Hạo chạy đến bên giếng nói: “Cổ đại sư, Cổ đại sư, cho em hai lá bùa, tiền bạc chị cứ ra giá.”
Cổ Sơ Tình đóng hộp dụng cụ lại: “Tiền bạc thì không cần, nhà họ Cổ chúng tôi không nhận thứ đó... Nếu cậu có hứng thú thì cứ quyên tiền cho Hội Chữ Thập Đỏ đi.”
Một trăm năm trước kể từ khi nhà họ Cổ bắt đầu suy tàn, nhà họ Cổ rất ít khi đứng ra hành tẩu âm dương, trừ khi có người tới cửa cầu cứu, nếu không bọn họ sẽ không bao giờ chủ động ôm chuyện, xong việc cũng không thu tiền, chủ yếu là yêu cầu mọi người hành thiện tích đức, cầu phúc cho nhà họ Cổ. Hy vọng cầu phúc có thể triệt tiêu lời nguyền của huyết chú. Cầu xin trời xanh có thể khai ân, cho nhà họ Cổ một đường sống khỏi lời nguyền máu. Điền Hạo vui mừng, vội vàng gật đầu: “Sau khi trở lại thành phố Chước, em sẽ lấy danh nghĩa chị quyên góp cho Hội Chữ Thập Đỏ.”
“Cũng không cần như vậy, cậu có tâm là được rồi.” Cổ Sơ Tình cười nói, cầm một bình sứ chuẩn bị lấy máu Kỷ Hoằng Tu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây