Ông đã phụ công nuôi dạy của cha nuôi, giết hại người thường, không còn mặt mũi nào tự nhận mình là thành viên của nhà họ Cổ nữa.
Nếu không phải nhà họ Cổ chỉ còn lại hai người hậu duệ, ông sẽ không bao giờ đặt chân vào nhà họ Cổ nữa.
Mục Đồng Quang nhẹ nhàng khép mi mắt, cố ngăn lửa giận trong mắt mình: “Đừng nói nhảm nữa, hôm nay với tư cách là con nuôi của nhà họ Cổ, ta sẽ giúp cha nuôi của mình trừ yêu.”
“Quỷ lại muốn giết quỷ, đúng là chuyện cười muôn thuở.” Lăng Thương cười ngạo nghễ: “Hôm nay, các ngươi ai cũng đừng hòng rời đi.”
Nói xong, hai mắt Lăng Thương trợn lên, hét lớn một tiếng, huy động tà lực vào lòng bàn tay, đột nhiên tấn công Mục Đồng Quang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây