Cổ Sơ Tình lui lại mấy bước, cố gắng ổn định thân mình, dùng lòng bàn tay nắm lấy tế đàn, thu lại trường kiếm, cầm theo lao về phía sông. “Tiền bối Diêm, xin hãy chăm sóc anh trai tôi.” Khoảnh khắc phi thân, Cổ Sơ Tình không quên giao cho Diêm Minh một câu.
Lúc này, cô không thể rảnh rỗi để kiểm tra tình huống của Cổ Diệu, chỉ có thể giao Cổ Diệu cho người khác chăm sóc.
Huyết khí này, chắc chắn là liều thuốc bổ tuyệt vời cho anh em bọn họ, khó khăn lắm cô mới dung hợp được một ít vào cơ thể, mà dương thần đã lớn mạnh, nếu Cổ Diệu hấp thụ hết huyết khí đó, nhất định thực lực sẽ có một bước tiến lớn.
Thật ra, đến giờ Cổ Sơ Tình vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Vừa đến nơi này, cô đã bị linh hồn tổ tiên nhà mình linh làm cho hoảng sợ, thể lấy lại linh hồn của tổ tiên, lại đột nhiên xuất hiện nhiều huyết khí như vậy. Những việc này, tạm thời cô không có cách nào để phân tâm khỏi việc suy nghĩ, chỉ có thể đối phó với địch trước rồi từ từ cân nhắc sau.
Cổ Sơ Tình phi thân xuống, dựng kiếm, nghiêm nghị đứng bên bờ. Như thể nghĩ đến điều gì đó, cô nhướng mày, cầm lấy viên Thủy Yêu Đan mà Chu đạo trưởng đưa cho cô bỏ vào trong miệng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây