Khi nói chuyện, Cổ Sơ Tình nghiêng đầu nhìn Cổ Diệu đang dựa cửa sổ xe ngồi. Thấy sắc mặt anh ấy như thường, không có chút biến hóa nào, Cổ Sơ Tình lắc đầu thầm nghĩ: “Cổ Diệu không có ảnh hưởng gì, cho nên không phải như mình nghĩ.”
Mưa càng lúc càng nặng hạt, làm mờ tầm nhìn của mọi người. Xe dần dần ngừng bên bờ, đoàn người xuống xe, ở ngoài trận hội hợp với Hoa Khải Xương, không chào hỏi nhiều, dưới sự dẫn dắt của Hoa Khải Xương, họ tiến vào trận kỳ thông qua lỗ hổng trong mắt trận dưới nước, nơi trận kỳ chưa được cắm vào.
Sau khi vào trận, Cổ Diệu kịp liên thủ với các đạo sĩ khác từ Hiệp hội để phong ấn hoàn toàn mắt trận cuối cùng.
Nếu mắt trận này không bị phong ấn, trận pháp sẽ không đủ mạnh, khi một trận đấu nổ ra, dư âm của pháp thuật rất có thể sẽ phá hủy đại trận, đến lúc đó sát khí khuếch tán, sẽ gây ra vô số rắc rối.
Một mình Mục lão tổ có thể Thi Sát, biến nơi này trở thành một vùng đất đá cằn cỗi. Chưa kể, dưới đó có một lão quái vật mà bọn họ không ai biết lai lịch của lão.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây