Mục Đồng Quang trầm giọng nói: “Ta đi xuống kiểm tra một chút, ngươi chú ý đến biến hóa bốn phía, ở trên bờ tiếp ứng cho ta.” Dứt lời, thân mình chuyển động rồi nhảy vào con sông đang dâng trào, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng.
Dưới sông ngầm, duỗi tay không thấy năm ngón, tối đen như mực. Bóng tối vô tận bao trùm tà ác, mắt thường rõ ràng không thể nhìn thấy bộ dáng thực sự bên trong, chỉ có thể dựa vào hơi thở để phân biệt con đường phía trước.
Cũng may Mục Đồng Quang khác với người thường, ông là cương thi, vốn là sinh vật sống trong bóng tối, cho dù ở dưới sông thì tầm nhìn của ông cũng không hề bị ảnh hưởng.
Ông tìm huyết khí khuếch tán trong nước, từ từ bơi xuống đáy sông. Dưới đáy sông, sóng gợn như một vũng nước lặng, không có bất kì dấu hiệu nào của dòng chảy. Khi sắp đến chỗ sâu nhất của dòng sông ngầm, dường như Mục Đồng Quang gặp phải chướng ngại vật nào đó, thân thể đột nhiên dừng lại. Mục Đồng Quang dừng lại, nheo mắt đánh giá một chút, ngay sau đó tập trung sức lực trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng hướng cơ thể về phía trước. Sóng nước lắc lư, một bức tường nước vô hình đột nhiên dựng lên trước mắt. Nhìn thấy bức tường nước này, đầu óc Mục Đồng Quang chợt lóe, tức khắc hiểu được mấu chốt. Chẳng trách Hoa Khải Xương không tìm được nơi kỳ lạ dưới sông, hóa ra là có người đã dựng lên một kết giới.
Không cần suy nghĩ nhiều cũng biết được kết giới này tạo ra bởi Lăng lão quỷ. Mục Đồng Quang cau mày nhìn xung quanh, chạm vào bức tường nước trước mặt rồi bơi qua bơi lại dọc theo bức tường nước, cố gắng tìm ra mấu chốt để phá vỡ bức tường nước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây