Phó Lão Ngũ cười khẩy, ném tàn thuốc xuống đất, nheo mắt nhìn Thang Mộng Ngữ: “Đừng nói là anh không nhắc nhở em, bạn cùng lớp của em không phải người bình thường, em đừng đối phó với cô ấy. Nếu chọc phải, cô ấy không để bụng thì tốt, nhưng một khi cô ấy bắt đầu tính toán, cả nhà họ Thang cũng không đấu nổi với cô ấy.”
Đôi mắt quả hạnh của Thang Mộng Ngữ nhíu lại, cười nói: “Em và cô ấy không có thù oán gì cả, sao em lại đối phó với cô ấy, em chỉ là không chịu nổi việc cô ấy rõ ràng là tham mê danh vọng mà lại giả vờ trong sáng, thanh cao.”
Thang Mộng Ngữ dừng một chút rồi nói: “Em vốn dĩ không thể can thiệp vào chuyện Cổ Sơ Tình cố gắng tiếp cận người khác, nhưng người đàn ông mà cô ấy tiếp cận lại là người đàn ông của bạn thân em, chuyện này em không thể xem như không biết, giả vờ như không thấy được.”
Phó Lão Ngủ cười lạnh: “Nhà họ Mạc sao?”
Thang Mộng Ngữ: “Còn không phải là vì Mạc Nhu và Kỷ Hoằng Tu là thanh mai trúc mã, là một cặp môn đăng hộ đối sao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây