Cổ Sơ Tình khẽ khựng lại: “Không cần, còn có con mà.”
Sắc lệnh phong toả quan tài, cho dù không đánh vào cơ thể nhưng vẫn gây ra tổn thương rất lớn, chẳng khác nào BUFF trong game liên tục mất máu. Mục Đồng Quang an ủi mỉm cười: “Không sao, không làm hại được ta đâu. Nếu lỡ đâu ta không khống chế được, rời khỏi nhà cũ, hậu quả…” Cổ Sơ Tình nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy không vẽ sắc lệnh trên quan tài nữa, sẽ gây tổn thương lớn đến người, để con bố trí tầng hầm một chút, vẽ sắc lệnh lê toàn bộ sàn nhà và tường cách quan tài bốn mét, như vậy sẽ giảm thiểu chút thương tổn tới người.”
Lão tổ là cương thi mắt đỏ, một khi phát điên, xích sắt và sắc lệnh trên quan tài đều không thể hoàn toàn giữ chân được ông, vì thế, còn không bằng tạo ra một đại trận bằng pháp lệnh.
Đại trận bằng sắc lệnh cách xa lão tổ, như vậy không chỉ có thể giữ chân ông, còn không tạo ra bất kỳ thương tổn nào cho ông.
Cổ Sơ Tình quay mặt lại, nói với Kỷ Hoằng Tu: “Giúp lão tổ dỡ bỏ xích sắt ra, đợi tầng hầm được bố trí xong, có xích sắt hay không cũng không quan trọng nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây