Trên vách núi, hai anh em nhà họ chờ mãi chờ mãi, vẫn không chờ được cô, Lăng lão Tam nhíu mày: “Lão Tứ, cậu có chắc là cô ta đuổi tới đây không?” Lăng lão Tứ híp mắt, nhìn xuống vực sâu phía dưới: “Em thấy cô ta vào núi rồi.”
“Vậy tại sao bây giờ còn chưa tới?” Lăng lão Tam bối rối, lát sau dường như nhận ra điều gì đó, giọng nói có vài phần tán thưởng: “Cô bé này rất bình tĩnh.” Lăng lão Tứ: “Bình tĩnh thì sao, một khi tiến vào ngọn núi này, thì đừng mong ra được ngoài.”
Nói xong, Lăng lão Tứ vỗ tay, xung quanh pháp đàn đột nhiên vang lên một tiếng xào xạc, một đám động vật mang theo tử khí được triệu tập, chậm rãi đi về phía ông ta từ mọi hướng.
Trong nhóm động vật này có một con mèo rừng và hai con lợn rừng. Bọn chúng vừa bước ra, mùi hôi thối nồng nặc đã lập tức tràn ngập trong không khí. Lăng lão Tứ cười nham hiểm, cầm lá bùa màu vàng trong tay, ném nó lên không trung rồi nhẹ nhàng rung chiếc chuông dọn xác. Khi tiếng chuông vang lên, khí tức của đám động vật lập tức thay đổi, trên người chúng đột nhiên dâng lên một cỗ âm khí, như được ra lệnh, vẻ hung ác trong đôi mắt đột nhiên dâng trào, sau đó nhảy khỏi vách đá.
Lăng lão Tam lấy tay phẩy phẩy không khí xung quanh, ghét bỏ nhìn Lăng lão Tứ: “Lão Tứ, cậu có thể lịch sự một chút không, mấy thứ này hôi quá, cậu cũng không ngại bẩn à.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây