Chu sa trong tám mép khung cũng bị âm khí ăn mòn, biến thành màu tím đen.
Cổ Sơ Tình ngước mắt lên, thận trọng nhìn về phía trên núi: Thứ ở trên núi này rốt cuộc là thứ gì.
“Tìm thấy chưa?” Giọng nói của Cổ Diệu vang lên từ dưới vách núi. Cổ Sơ Tình nhìn xuống dưới, đứng dậy, nhẹ nhàng mượn lực từ mặt đất, thân mình vọt lên không trúng, nhẹ nhàng giống một chú linh miêu, sau đó nhảy xuống vách núi.
“Anh, sự việc sợ rằng đã trở nên nghiêm trọng rồi, anh xem…” Cổ Sơ Tình vẻ mặt hơi sa sầm, đưa gương bát quái cho Cổ Diệu.
Cổ Diệu cầm lấy gương bát quái, đôi đồng tử co rút lại, sững sờ nói: “Vỡ rồi.” Cổ Sơ Tình gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây