Ông chậm rãi đi tới bên cạnh Cổ Sơ Tình, vươn bàn tay hơi tái nhợt, sờ sờ đầu cô, bộ dáng trưởng bối quan tâm: “Ngoan, các con trở về đi. Gần đây, mặc kệ thành phố Chước xảy ra chuyện gì, các con cũng không nên nhúng tay vào.”
Cổ Sơ Tình chớp mắt: “...”
Ngoan... Ngoan...!!! Đã nhiều năm không có ai dùng loại khẩu khí này dỗ dành cô.
Chẳng lẽ lão tổ tông này coi cô như đứa trẻ con mà dỗ dành đấy chứ!
“Vất vả lắm mới tìm được ngài, sao có thể bỏ lại ngài một mình.” Cổ Sơ Tình lắc đầu, theo sát bước chân của Cổ Diệu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây