“...” Chu Hòa Chính, Hàn Tiêm, Lam Hồng Cường đều cứng người. Cổ Sơ Tình lấy hũ tro cốt của Chu Lương Tài ra khỏi hộp dụng cụ, thấy Chu Hòa Chính vẫn không nhúc nhích, cô vươn tay ra nhét hộp tro cốt vào tay anh ta.
“Cha anh ở bên ngoài đã chịu nhiều đau khổ, suýt chút nữa đã trở thành một hồn ma lang thang, lúc chôn cất ông ấy phải hết sức cẩn thận.” “...” Chu Hòa Chính máy móc cúi đầu, nhìn chiếc hũ trong tay. Lam Hồng Cường rùng mình, quay đầu kinh ngạc nhìn Cổ Sơ Tình. Cậu ta chọc Cổ Diệu, nhỏ giọng nói: “Em gái cậu…”
Lam Hồng Cường ngập ngừng nói, duỗi tay chỉ vào đầu mình. Cô bé nhà họ Cổ này chắc không phải là trong đầu có vấn đề đâu nhỉ! Đưa tro cốt...
Không phải Chu Lương Tài đã được chôn cất sao?
Nào còn cái gì mà tro cốt, hơn nữa, em ấy... em ấy còn nói em ấy được Chu Lương Tài gửi gắm đưa tro cốt của ông ta về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây