Cổ Sơ Tình bày ra vẻ mặt trịnh trọng, trong lòng vang lên một hồi chuông cảnh báo, cô trầm giọng nói: “Anh họ, anh đưa Kỷ Hoằng Tu trở về trước đi.”
Ánh mắt cô giống như một ngọn đuốc, nhìn chằm chằm về phía xa.
“Không sao, em cứ đi đi!” Nụ cười trên mặt Cổ Diệu cũng biến mất, chỉ dư lại sự lạnh lùng.
Cổ Sơ Tình quay đầu lại, căng thẳng nói: “Đừng đi theo em.”
Nói rồi, cô chạy theo hướng gió với tốc độ chóng mặt. Có mùi máu tanh nồng nặc như vậy, chắc chắn phía trước có ma quỷ, cô phải nhanh chóng ngăn cản bọn chúng gây rối mới được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây