Kim Quang lão quái ra tay không dung tình, khí thế hung ác, hạ quyết tâm muốn tiêu diệt ba Kim Đan cảnh kia trút giận.
Mà Hắc Phong, Xích Mi, Lam Y cũng chỉ có thể vừa đánh vừa lui, tùy thời đào tẩu.
Trong hư không, có không ít Kim Đan nhìn xem, nhưng cho dù là Hàn gia lão tổ một mực bảo vệ quy tắc ở trong Điểm Tướng Thành không thể đấu pháp, lúc này cũng chỉ có thể ngậm miệng, thành thành thật thật quan sát đấu pháp.
Dù sao Kim Quang lão quái ở dưới cơn thịnh nộ, thực không phải người bình thường có thể chọc được. Tuy bọn hắn cũng là Kim Đan cảnh, nhưng phải lượng thử xem bản lãnh của mình như thế nào cái đã.
Thời điểm ba người Hắc Phong sắp không chịu được, đột nhiên chân trời có một đóa kim vân hăng hái bay đến, khí tức trên mây làm Kim Quang Lão Tổ rùng mình, tạm thu tay, đề phòng nhìn đám mây kia.
Phát điên cũng phải nhìn trước mặt là ai, khí tức trên mây rõ ràng không phải mình có thể khinh thị.
Đám mây kia tới gần, hiển lộ ra thân hình của một lão quái hèn mọn bỉ ổi, chỉ là sắc mặt lão quái hơi chút nghiêm túc, đôi quái mục nhìn Kim Quang Lão Tổ, lạnh giọng nói:
- Ngươi chính là Kim Quang?
Ánh mắt cuối cùng Kim Quang Lão Tổ co lại, lạnh lùng nói:
- Lão phu là Tây Mạc Kim Quang, đạo hữu có gì chỉ giáo?
Lão đầu không đáp, lại hỏi:
- Có phải ngươi trêu chọc một tiểu tử tên là Phương Hành không?
Trong mắt Kim Quang lão quái hiện lên sát khí, lạnh lùng nói:
- Phải thì thế nào?
Lão đầu cười lạnh nói:
- Nghe nói ngươi muốn diệt toàn tộc hắn, giết cả nhà hắn, đoạn truyền thừa của hắn?
Kim Quang lão quái cầm không rõ mục đích của lão giả kia, cười cười nói:
- Lão phu nói qua, phải thì thế nào?
Lão đầu bỉ ổi cười lạnh:
- Lão phu chính là sư phó của hắn, ngươi tới giết đi!
- Ngươi?
Kim Quang Lão Tổ giận dữ, trong nội tâm hiểu ra, người nọ là đến báo thù!
Nhưng đối mặt một lão gia hỏa không ai biết sâu cạn như vậy, thật muốn động thủ, hắn lại có chút do dự.
Còn chưa làm ra quyết định, lại có một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Ngươi chính là Kim Quang?
Kim Quang Lão Tổ giận dữ, lạnh lùng quay đầu lại, chỉ thấy trên kim vân, một lão giả áo vàng đứng trên mây, khí tức trên thân người này bất ngờ cũng là Kim Đan đỉnh phong, khiến cho Kim Quang lão quái không dám làm càn, mở lời nói:
- Ngươi lại là người phương nào?
Lão giả áo vàng không đáp, quát lạnh nói:
- Ngươi làm bị thương một nha đầu áo tím?
Kim Quang Lão Tổ quát lên:
- Đó là cháu gái của lão phu gây tổn thương, nhưng tính lão phu làm thì thế nào?
Lão giả áo vàng trầm mặc, qua nửa ngày mới nói:
- Đó là cháu gái của lão phu!
- Bá...
Sắc mặt của Kim Quang Lão Tổ thay đổi.
Vốn chỉ là một thiếu niên và một nha đầu thoạt nhìn không bắt mắt, mình suýt nữa tiện tay bóp chết bọn hắn, sao có thể nghĩ tới sẽ xuất hiện biến cố? Hai người kia, vậy mà đều có bối cảnh thâm hậu như vậy? Trong lòng hắn nhịn không được ngưng trọng lên, lão quái vật tu vi bực này, ngay cả một cái hắn cũng không dám dễ dàng đắc tội, hôm nay lại đồng thời xuất hiện hai cái tới tìm thù!
Nhưng ngoài ngưng trọng, trong lòng của hắn cũng có chút ủy khuất, hơn nữa là uất ức.
- Cháu gái và cháu rể, cộng thêm đệ tử của lão phu đều chết sạch, các ngươi còn muốn như thế nào?
Kim Quang Lão Tổ hét to, khó kiềm được hỏa khí.
Đối mặt Kim Quang Lão Tổ thịnh nộ, Vạn La lão quái và Sở Thái Thượng liếc nhau một cái, sau đó Sở Thái Thượng lành lạnh mở miệng:
- Đây là Sở Vực, ngươi một lão quái ở Tây Mạc, ai cho lá gan dám giương oai ở chỗ này? Lão phu là Thái Thượng lão tổ của Sở Vương Đình, nếu bỏ mặc ngươi làm càn, lại không chịu quản, chẳng phải là cổ vũ yêu nhân kiêu ngạo, làm loạn Sở Vực?
Nếu nói Sở Thái Thượng đã quen cầm giá đỡ, trước khi động thủ còn tìm lý do, ở trên đạo nghĩa áp đảo đối phương mới sẽ động thủ, Vạn La lão quái thì càng đơn giản, hét lớn:
- Giết!
Ầm ầm...
Đại chiến bộc phát, bất quá lúc này lại là Kim Quang Lão Tổ hốt hoảng bỏ chạy.