Lược Thiên Ký

Chương 493: Ta chính là phương hành (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đệ tử bốn mạch sống sót đều đã tuyệt vọng, đột nhiên nghe lời ấy, trong ánh mắt hiện ra vẻ mừng như điên, dù bị thương nặng nữa cũng cắn chặt răng, dốc sức liều mạng đứng lên, trốn ra xa xa, dù đứng không nổi cũng bò đi.

- Ta nói ở đây, không kể cả hai người các ngươi!

Kim Phù và Nguyên Sinh Liên cũng dắt nhau, muốn thừa dịp loạn ly khai, nhưng một thanh âm vang lên ở sau lưng bọn họ.

Phương Hành chắp hai tay sau lưng, đứng ở trước người bọn hắn.

- Nguyên sư huynh... cứu ta... cứu ta...

Kim Phù bị sát khí trên người Phương Hành chấn nhiếp, bỗng nhiên khóc lên, ra sức trốn ở sau lưng Nguyên Sinh Liên, lớn tiếng kêu rên, lúc này nàng đã triệt để không còn kiêu căng ngạo mạn, mà bị sợ bể mật, chỉ biết kêu khóc.

- Đạo... Đạo hữu... cần gì như thế? Đây hết thảy... Đều là hiểu lầm mà thôi...

Nguyên Sinh Liên cười khổ, rất khách khí nhìn Phương Hành cầu xin tha thứ.

Thân là Tây Mạc tứ kiệt, hắn chưa từng nghĩ qua, có một ngày kia, mình sẽ cầu xin một tu sĩ cùng thế hệ?

Phương Hành nhìn hắn, lại vui vẻ lạnh lùng:

- Hiểu lầm là sẽ hại chết người, ngươi không phải không biết chứ?

Nguyên Sinh Liên thở hổn hển mấy hơi, bỗng nhiên lớn tiếng nói:

- Ngươi khẳng định muốn giết hai người chúng ta như vậy? Không sai, ở trong Huyền Vực, lão tổ không làm gì được ngươi, nhưng sau khi ngươi ly khai Huyền Vực thì sao? Nguyên gia lão tổ của ta và Kim Quang Lão Tổ. Bọn hắn sẽ bỏ qua ngươi? Đạo hữu, ngươi buông tha chúng ta một lần, lẫn nhau lưu một đường, ngày sau ra Huyền Vực cũng dễ tương kiến...

Còn chưa nói xong, thanh âm của Nguyên Sinh Liên đã dừng lại.

Bởi vì hắn phát hiện, sắc mặt của Phương Hành tràn đầy mỉa mai, minh bạch bây giờ mình nói gì cũng vô dụng.

Hắn cúi đầu, tựa hồ âm thầm làm quyết định trọng yếu gì.

Phương Hành cũng có chút hăng hái nhìn hắn, không có đánh gãy hắn suy nghĩ.

- Nguyên sư huynh... Nguyên sư huynh... Ngươi nhanh nghĩ biện pháp...

Kim Phù đã nước mắt dàn dụa, thậm chí nàng không dám nói chuyện với Phương Hành, chỉ không ngừng cầu khẩn Nguyên Sinh Liên.

- Ta nghĩ kỹ...

Nguyên Sinh Liên bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định nhìn Phương Hành, trầm giọng nói:

- Đạo hữu, việc này đều là do nữ tử Kim gia này gây ra, nếu không phải nàng đã quen ngang ngược kiêu ngạo, há sẽ dẫn ra nhiều sự tình như thế? Nguyên Sinh Liên ta tự nghĩ xử sự cẩn thận, không thích làm tuyệt sự tình, cũng không có đắc tội chết hai vị, lúc này đây ta nhận thua. Ngươi tha ta đi...

Kim Phù nghe được những lời này, không khỏi sợ ngây người, vô ý thức rời xa Nguyên Sinh Liên một chút.

- Ngươi tha ta một mạng, Nguyên Sinh Liên tất nhớ ân đức của ngươi, ngày sau báo đáp...

Nguyên Sinh Liên vẫn còn thao thao bất tuyệt, nhưng Phương Hành căn bản không muốn nghe hết, lắc đầu.

- Nữ nhân này chết chắc rồi, bởi vì ta nói không cho nàng nhìn mặt trăng đêm nay!

Hắn chỉ vào Kim Phù nói, để cho ánh mắt của Kim Phù lộ ra ý tuyệt vọng, cũng làm cho Kim Quang Lão Tổ gào thét không thôi, lớn tiếng uy hiếp, sau đó lại chỉ vào Nguyên Sinh Liên, chậm rãi nói:

- Ngươi cũng chết chắc rồi... Ai bảo ngươi miệng tiện?

Sau khi nói xong, hắn liền quay người ly khai.

Nguyên Sinh Liên ngơ ngẩn, trên mặt hiện ra vẻ thê lương.

Mình thực phải chết ở chỗ này sao?

Rõ ràng mình không có làm quá mức...

Vì sao sẽ chết ở chỗ này?

Mình đường đường là Tây Mạc tứ kiệt, thiên kiêu Nguyên gia tiền đồ vô lượng a...

Đến khi bị khói đen bao bọc, hắn quay đầu nhìn Kim Phù một cái, trong mắt tràn đầy hận ý.

Tiện nhân này, vốn mình còn tưởng đính hôn với nàng, sau này sẽ không có ngày tốt lành...

Nhưng sự thật không phải vậy, mà căn bản là không có ngày để sống a!

- Tiểu hỗn đản, tiểu tạp chủng, ngươi giết đệ tử Kim Quang nhất mạch ta, giết huyền tôn nữ của ta, giết tôn nữ tế của ta, lão phu nhớ kỹ, lão phu thề, vô luận ngươi là ai, vô luận là người môn phái nào, lão phu cũng sẽ điều tra ra, nhất định sẽ diệt cửu tộc của ngươi, nhất định sẽ giết cả nhà của ngươi, chó gà không tha, nhất định...

Kim Quang Lão Tổ đã tức giận đến phát điên, dốc sức liều mạng gào lớn.

Trên người phát ra lửa giận đã bao phủ phạm vi gần ngàn trượng, trước cầu đá giống như nổi lên đạo đạo cuồng phong.

- Ngươi muốn tra thân phận của ta? Không cần, ta nói cho ngươi biết!

Đối mặt Kim Quang Lão Tổ nổi giận, vẻ mặt Phương Hành trầm tĩnh, cúi người bế Sở Từ lên, lạnh lùng trả lời:

- Ta chính là Phương Hành, ngươi tổn thương người của ta nửa sợi tóc, Phương Hành ta liền giết cả nhà ngươi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 63%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)