Lược Thiên Ký

Chương 406: Đại cơ duyên (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhân mã trú đóng ở trên đất trống, đều là thế lực tranh đoạt tiểu lâu thất bại, trong tâm vốn lo sợ, lo lắng không cướp được tiểu lâu, sẽ bị trục xuất Hàn Phách Cốc, đang thương nghị nếu như Băng Âm Cung thật làm như vậy, mình nên lý luận như thế nào, nhưng nghe trưởng lão Băng Âm Cung nói "chuẩn bị không chu toàn, chậm trễ khách quý", nhất thời trong lòng hơi cảm giác an ủi.

Bọn họ đã nhận ra, Ưng Thạch trưởng lão chính là một Trúc Cơ cảnh địa vị phi phàm trong Băng Âm Cung, ở Sở Vực thân phận cực cao, để hắn tự mình đến mở tiệc chiêu đãi, đã coi như cực kỳ tôn sùng rồi, không hề giống như bộ dạng giải quyết việc chung.

Ưng Thạch trưởng lão dẫn đường, các thế lực ngự pháp khí lướt đến chân trời, có người nhận ra, phương hướng này là phương hướng của Băng Âm Cung, trong lòng càng thêm hưng phấn, nghĩ thầm mặc dù mình bại trận ở tranh đoạt tiểu lâu, nhưng tựa hồ Băng Âm Cung không có phân biệt đối xử, ngược lại mời mình vào Băng Âm Cung, lại là phúc trong họa.

Dù sao chuyện tranh giành tiểu lâu, Băng Âm Cung cũng không nói rõ chuyện đoạt lâu, chẳng qua là tin tức nho nhỏ truyền lưu, chưa hẳn đã đúng.

Một đường đi tới, chạy tới Băng Âm Cung, trong đại điện đã bố trí linh yến thịnh soạn, Ưng Thạch trưởng lão cực kỳ khách khí, mời mọi người ngồi xuống, ân cần mời rượu, mọi người cũng yên lòng, thống khoái chè chén.

Rượu quá ba tuần, Ưng Thạch trưởng lão cảm giác không sai biệt lắm, khẽ mỉm cười, cất cao giọng nói:

- Chư vị đạo hữu, các ngươi được Huyền Băng Lệnh, từ xa vạn dặm đi tới Băng Âm Cung ta, Ưng Thạch thay Băng Âm Cung tạ ơn chư vị, chỉ bất quá, thực không dám đấu diếm, Cung chủ vì chư vị tiểu thiên kiêu bố trí xuống một khảo nghiệm, thật đáng tiếc, các ngươi không thể thông qua khảo nghiệm, không cách nào bái nhập Băng Âm Cung nữa...

Hoàn toàn yên tĩnh!

Mọi người còn đang thống khoái uống rượu trực tiếp sợ ngây người.

Mặc dù trong khoảng thời gian này, Hàn Phách Cốc đã tranh giành không ra bộ dáng, nhưng vẫn có vài người tự giữ thân phận, không gia nhập vào tranh đoạt, hoặc bọn họ cảm giác mình thân phận tôn quý, bởi vì một tiểu lâu mà cùng người khác vung tay, sẽ mất mặt mũi, hoặc bọn hắn cho rằng Băng Âm Cung không nói rõ muốn tranh đoạt, liền khinh thường xuất thủ.

Cộng thêm Ưng Thạch trưởng lão tự mình mở tiệc chiêu đãi, càng làm cho bọn họ cảm thấy chuyện có trì hoãn, lại không nghĩ rằng, hắn vừa mở miệng, cuối cùng đã chặt đứt hi vọng của mình, chuyện đoạt lâu, rõ ràng là một khảo nghiệm...

- Ưng Thạch trưởng lão, làm như vậy có chút quá mức a, bất quá là tranh giành tiểu lâu, sao có thể coi là khảo nghiệm?

Một lão đầu lưng hùm vai gấu đứng lên, là Trúc Cơ tầng bảy.

Hắn chính là hộ đạo giả của Hắc Chiểu quốc Chu gia, thực lực ở trong tất cả thế gia xem như thượng đẳng, chỉ bất quá thời điểm hắn và Bách Lý quốc Mạc gia tranh giành tiểu lâu, bị hộ đạo giả của đối phương lấy pháp khí ám toán trọng thương, vì vậy vô lực tranh đoạt với thế gia khác, ngược lại trở thành thế gia không có tiểu lâu, trong lòng không cam lòng, đứng lên truy hỏi đầu tiên.

Ưng Thạch trưởng lão khẽ mỉm cười nói:

- Tuy chỉ là tranh giành tiểu lâu, nhưng cũng có thể nhìn ra rất nhiều thứ, thua chính là thua!

Chu gia hộ đạo giả lạnh giọng quát:

- Lão phu không phục, nếu Băng Âm Cung ngươi nói rõ là khảo nghiệm thì thôi, mọi người đều bằng bản lãnh tranh giành cũng không sao, hết lần này tới lần khác một câu cũng không nói, hôm nay lại nói đây là khảo nghiệm, làm sao phục chúng?

Hắn vừa thốt ra, nhất thời dẫn phát hưởng ứng, xôn xao giận dữ mắng mỏ Băng Âm Cung làm không hợp quy củ.

Đây cũng là đối sách lúc trước bọn họ ở Hàn Phách Cốc thương lượng ra.

Dù sao Băng Âm Cung các ngươi cũng không nói rõ, như vậy bọn họ có thể theo lý đòi hỏi!

Đối mặt chất vấn, sắc mặt của Ưng Thạch trưởng lão bình tĩnh, thản nhiên nói:

- Trận cơ duyên này, là do Thái Thượng Trưởng lão Băng Âm Cung ta khởi xướng, ngàn năm một thuở, các ngươi cũng bởi vì biết cơ duyên này đáng quý, mới đưa thiên kiêu nhà mình tới Băng Âm Cung, nếu cơ duyên là của Băng Âm Cung ta, như vậy quy củ tự nhiên cũng do Băng Âm Cung ta định, nếu các ngươi có ý kiến, có thể xông vào Đại Tuyết sơn, đến trước mặt Thái Thượng Trưởng lão và mấy vị lão tiền bối kia lý luận...

Ti...

Người hiểu rõ nội tình nhất thời ngậm chặt miệng.

Dù bọn họ có lá gan lớn hơn gấp mười lần, cũng không ai dám đi trước mặt mấy lão quái vật kia tố cáo?

Dù là gia chủ của bọn họ cũng không dám!

- Hừ, Băng Âm Cung là chủ nhân, nếu chủ nhân nói như vậy rồi, vậy chúng ta cũng không còn mặt dày lưu lại, bất quá có câu vẫn phải nói, chúng ta từ xa vạn dặm tới Băng Âm Cung các ngươi bái sư, cuối cùng tay không mà về, Băng Âm Cung cũng không tránh khỏi quá mức đi!

Có người cười lạnh, tỏ vẻ bất mãn với Băng Âm Cung.

Ưng Thạch trưởng lão cười nói:

- Làm sao có thể nói tay không mà về? Huyền Băng Lệnh không phải đã đưa đến trong tay các vị sao?

Mọi người đều ngẩn ngơ, yên lặng như tờ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 63%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)