Lược Thiên Ký

Chương 360: Đại tuyết sơn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ưng Thạch trưởng lão cho rằng bọn họ còn không biết cách dùng huyền băng lệnh, liền mỉm cười giải thích:

- Chư vị, thực không dám giấu diếm, huyền băng lệnh đưa đến trên tay các ngươi, chính là lấy một loại hàn ngọc từ Thái Âm Huyền mạch đặc biệt chỉ có bên dưới Băng Âm Cung, ba trăm năm trước mới được Thái Thượng Trưởng lão lão nhân gia phát hiện, có hiệu dụng khu tà thủ thần, dùng lúc phá cấp, có thể phòng ngừa tẩu hỏa nhập ma, tăng cường cơ hội phá giai, cái lệnh bài này đưa cho chư vị, cũng chẳng khác nào biếu tặng cho các ngươi một bảo vật có thể phá giai, Băng Âm Cung thành ý chứng giám!

Nghe lời nói này, mọi người càng ngây ra....

Ưng Thạch trưởng lão cười nhẹ, đối với phản ứng kinh ngạc của mọi người lần này cũng không bất ngờ.

Trên thực tế, bọn họ Băng Âm Cung cũng tính toán lợi dụng Thái Âm Huyền mạch đặc thù ngọc quáng kiếm một khoản lớn, loại ngọc quáng này ở Sở Vực cho tới cả Nam Chiêm cũng không nghe nói tới, chỗ huyền bí của nó, vẫn là do Hồ Cầm lão nhân tự mình phát hiện, khu tà thủ thần, vô luận là phá giai, vẫn là ngộ đạo thời điểm mấu chốt, cũng có thể dùng được, có thể nói là một chí bảo, giá trị vô lượng.

Tu hành giới, tài nguyên làm trọng, dạng gì dễ dàng đổi lấy tài nguyên nhất?

Khẳng định chính là loại quáng mạch độc nhất vô nhị này.

Có hàn ngọc quáng này, Băng Âm Cung phát triển trở thành Sở Vực cho tới Nam Chiêm đệ nhất tông cũng rất có hi vọng.

Lần này Băng Âm Cung đem loại huyền băng lệnh này đưa ra ngoài, cũng chưa chắc không có ý tứ mượn miệng mọi người tuyên dương huyền diệu của loại ngọc này.

Có thể tưởng tượng, đợi đến ngọc này được mọi người biết, người tới cửa để van cầu ngọc tất nhiên sẽ nối liền không dứt.

Đến lúc đó, bằng vào ngọc quáng này, Băng Âm Cung là có thể thu vô số tư nguyên.

Ưng Thạch trưởng lão đang chờ chúng nhân nói tạ ơn, thấy mọi người bên dưới thật lâu không nói một câu, có chút nghi ngờ nhìn xuống phía dưới.

Lại không lường trước, lần này nhìn sang nhất thời lấy làm kinh hãi.

Không có thần sắc cảm kích, chúng tu rõ ràng đều là bộ dáng oán giận.

- Thật là quá đáng, chẳng lẽ đây chính là diễn xuất của Băng Âm Cung sao?

Chu gia hộ đạo giả tức đến bộ ngực run run.

- Chúng ta cho dù là tiểu thế gia, so sánh không được với Băng Âm Cung truyền thừa mấy ngàn năm, nhưng các ngươi trêu chọc bọn ta như vậy, cũng không nên sao?

Lý gia hộ đạo giả đầy mặt giận dữ.

- Băng Âm Cung, hắc hắc, Băng Âm Cung, được xưng đứng đầu Sở Vực chánh đạo, tên không hợp thực a!

Kiều gia hộ đạo giả cười lạnh liên tục.

Ưng Thạch trưởng lão có chút không vui rồi, lạnh lùng nói:

- Các ngươi cho là ta khuyếch đại sao? Thái Âm ngọc công, chính là do Băng Âm Cung ta Thái Thượng Trưởng lão tự mình phát hiện, trừ tà thủ đạo có hiệu quả, các ngươi trở về thử một lần sẽ biết!

Chu gia hộ đạo giả càng thêm nổi giận, chỉ vào Ưng Thạch trưởng lão, ngón tay đều run run:

- Các ngươi rõ ràng đã thu hồi huyền băng lệnh, còn nói gì trở về thử một lần sẽ biết? Chẳng lẽ chúng ta những thế gia này, ở trong mắt Băng Âm Cung các ngươi, tùy tiện trêu chọc như thế sao?

- Đúng. Băng Âm Cung lần này làm thật quá mức!

- Tiêu Cung chủ ở nơi nào? Chúng ta muốn gặp mặt hắn đòi công đạo!

- Băng Âm Cung thật tính toán muốn cùng thế gia chúng ta hoàn toàn quyết liệt ư?

Ưng Thạch trưởng lão cũng ý thức được không bình thường, một tiếng quát chói tai:

- Chớ ồn ào, Băng Âm Cung thu hồi huyền băng lệnh khi nào chứ?

- Rõ ràng là một vị nữ đệ tử Băng Âm Cung các ngươi lấy đi huyền băng lệnh, ngươi còn muốn phủ nhận ư?

- Không sai, ta lúc ấy còn hỏi tên của nàng, chính là một vị tiên tử họ Phương!

- Nàng thậm chí đánh ngất xỉu lão phu cướp đi huyền băng lệnh, Băng Âm Cung các ngươi vào lúc này lại phủ nhận ư?

Nhất thời quần chúng xúc động, cả tòa đại điện ầm ĩ náo loạn lên.

Ưng Thạch trưởng lão sắc mặt phát xanh, cũng ý thức được chuyện này nghiêm trọng, vội vàng lấy ngọc phù đưa tin, đem Cung chủ Tiêu Trường Thanh gọi tới đây, thấp giọng đem chuyện cùng hắn nói, Tiêu Trường Thanh cũng chấn động vô cùng, đem chuyện đã xảy ra cặn kẽ hỏi một chút, cả người cũng trực tiếp sợ ngây ra, ngạc nhiên nói:

- Vậy mà lại có người giả trang thành Băng Âm Cung đệ tử, lừa gạt đi huyền băng lệnh trong tay mọi người các ngươi ư?

Nhìn thấy ngay cả Băng Âm Cung Cung chủ cũng khiếp sợ như vậy, thanh âm thấp rất nhiều, cũng có chút hồ nghi.

Đường đường Băng Âm Cung Cung chủ, đại đệ tử của người mạnh nhất Sở Vực, tựa hồ không cần bởi vì... chút chuyện như vậy mà làm bộ làm tịch...

- Thật không phải là Băng Âm Cung các ngươi làm ư?

Tiêu Trường Thanh trầm giọng nói:

- Các ngươi mới vừa nói nàng chính là Trúc Cơ tu vi ư?

Chu gia hộ đạo giả gật đầu, nói:

- Lão phu thấy nàng lướt qua, thật là Trúc Cơ tu vi không thể nghi ngờ!

Tiêu Trường Thanh trưởng thở dài một tiếng, nói:

- Vậy có thể xác định, tất nhiên là có người giả mạo, Băng Âm Cung ta đệ tử phái nữ Trúc Cơ tu vi có ba người, số tuổi đều ngoài trăm tuổi, mà vẫn ở trong cung, cũng không đi ra ngoài, hơn nữa phù hợp quần áo các ngươi miêu tả, chỉ có tiểu sư muội Diệp Cô Âm tương xứng, nhưng nàng đã theo sư tôn tiến vào Đại Tuyết sơn rồi!

- Đây... Đây là nói như thế nào?

Trong điện, nhất thời kinh ngạc, nghẹn họng nhìn trân trối.

Tiêu Trường Thanh thở dài, hướng Ưng Thạch trưởng lão nói:

- Huyền băng lệnh bị trộm, cũng không tính là gì, toàn bộ khách quý, mỗi người cho... một khối Thái Âm ngọc nữa là được, chẳng qua là, người gạt ngọc nhất định phải tìm ra, thế gian này trừ Băng Âm Cung đệ tử chúng ta ra, vẫn còn có người hiểu được công hiệu của Thái Âm ngọc, thực sự quái tai, chẳng lẽ sắp xếp của sư tôn, đã bị tiết lộ rồi?

Nói tới đây, hắn bỗng nhiên kinh hãi:

- Người trong hàn phách cốc đã đi nơi nào?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 63%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)