- Đây là chuyện xưa lão hồ li năm đó thường kể, từng có một chiếc thuyền, chở rất nhiều người, đi trên một con sông dài không có điểm cuối, trên thuyền có đồ ăn vô tận, kinh văn vô tận, có tất cả niềm vui, cũng có tất cả hy vọng, nó cứ như vậy luôn tiến về phía trước, không ngừng có người đi lên, cũng không ngừng có người được sinh ra trên thuyề, khiến cho chiếc thuyền lớn này càng lúc càng náo nhiệt, cũng càng lúc càng tường hòa, đến nỗi rất nhiều người đều gọi chiếc thuyền này là Bỉ Ngạn, bởi vì bọn họ cảm thấy ở trên thuyền này đã có tất cả, vĩnh viễn không cần phải lên bờ, chiếc thuyền này là mục đích của hắn, bọn họ cứ như vậy nước chảy bèo trôi.
Lão Phượng Hoàng kể ra, ngữ điệu êm dịu, sắc mặt lộ ra có chút hối hận trong tiên điện.
Đám người Phương Hành, Không Không Nhi, tiểu hồ ly đều lẳng lặng lắng nghe, không ai dám cắt lời hắn.
- Nhưng mộng đẹp tới mấy chung quy rồi vẫn phải tỉnh lại.
Lão Phượng Hoàng kể tiếp, thanh âm trầmxuống, khi trầm đến điểm thấp nhất, lại đột nhiên lên cao, vẻ mặt cũng trở nên có chút dữ tợn:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây