Nếu không phải thực lực không bằng Phương Hành, nói vậy đã có người muốn nắm cổ Phương Hành để cho hắn nói xin lỗi Tê Hà cốc đệ tử.
- Hừ, một đám đàn bà thúi, lại còn dám làm khó ta ư?
Phương Hành trong lòng có chút khó chịu, hung hăng hướng những nữ đệ tử Tê Hà cốc nhìn tới.
Trong đám người có người hung hăng trợn mắt lườm hắn lại, vẻ mặt tự đắc, tựa như muốn nói, chính là làm khó ngươi đấy, cắn ta ư?
Phương Hành tự nhiên sẽ không cắn các nàng, hắn quyết định cắn Hứa Linh Vân.
Trực tiếp đứng trên mặt đất, hai tay chống eo, hít một hơi hướng giữa không trung hô lên:
- Hứa Linh Vân, Linh Vân sư tỷ!
Chúng đệ tử nghe vậy, đồng thời ngẩn ngơ, hai mặt nhìn nhau.
Tiểu vương bát đản này lại đang làm gì đó?
Không muốn sống nữa sao? Thế mà gọi thẳng tên Linh Vân sư tỷ?
Tê Hà cốc đệ tử lại càng ngạc nhiên, nghĩ thầm người này là muốn mách tội chúng ta ư?
Bất quá rất nhanh, các nàng lại cảm thấy khinh thường, Linh Vân sư tỷ tự nhiên là bảo vệ chúng ta, ngươi tố cáo có thể làm gì?
Giữa không trung Hứa Linh Vân cũng có chút không vui, bạch hạc vang vọng, đi tới bầu trời phía trên Phương Hành, cau mày nói:
- Chuyện gì?
Phương Hành cười hì hì nói:
- Các sư muội của ngươi không cho Đoán Chân cốc chúng ta đan dược giải độc, ngươi giúp ta luyện một lò sao!
Hứa Linh Vân nghe vậy, sắc mặt cũng có chút tức giận, khẽ quát nói:
- Hồ nháo cái gì, đem đan dược cho bọn hắn!
Nhìn dáng vẻ, dĩ nhiên là có chút tức giận rồi, hơn nữa đối tượng mà nàng tức giận, chính là Tê Hà cốc đệ tử.
Nhưng mọi người vẻ mặt kinh ngạc còn không hiển lộ ra, lời của Phương Hành lại để cho bọn họ lâm vào trong khiếp sợ.
Phương Hành nói:
- Ta không cần các nàng, thủ nghệ quá kém, ta muốn ngươi đích thân luyện!
Mọi người sắc mặt lại càng đặc sắc rồi, quả thực cho là mình nghe lầm.
Ngay cả đệ tử Đoán Chân cốc cũng xấu mặt, da mặt cũng quá dầy sao...
Ngươi trước đó không lâu mới đem các sư muội của người ta cho mắng máu chó xối đầu a, Linh Vân sư tỷ để cho người khác đem đan dược cho ngươi, cũng đã là biết lý lẽ, ngươi lại vẫn dám để cho nàng đích thân luyện cho ngươi ư?
Phải biết rằng, Hứa Linh Vân chính là đan sư đan pháp thành tựu cao nhất của Thanh Vân Tông trừ Thanh Điểu trường lão ra, coi như là trong môn trưởng lão, muốn tìm nàng luyện một lò đan, cũng muốn tốn hao ít nhất ba mươi trung phẩm linh thạch để trả giá, từ trong tay nàng luyện ra đan dược, mỗi một viên cũng có thể ở Thanh Vân Tông đệ tử bán ra một cái thiên giới, tiểu quỷ này trực tiếp muốn nàng đích thân xuất thủ, luyện chế loại đan dược cấp thấp này ư?
Trong lúc nhất thời, ít nhất hơn phân nửa người, cho là Phương Hành đang muốn ăn đòn.
Một nửa số người khác, cảm thấy hắn chính là muốn chết!
- Hỗn trướng, ngươi nghĩ đan dược của Linh Vân sư tỷ là ai cũng có thể đòi hỏi đấy sao? Nhìn ngươi rách rưới như vậy, mua ngươi cũng mua không nổi!
- Da đen thanh tú" trực tiếp chỉ vào Phương Hành mắng lên, Hứa Linh Vân là thần tượng trong lòng các nàng, không thể khinh nhờn.
Phương Hành lại chỉ hướng nàng liếc mắt, vẫn cười hì hì nhìn Hứa Linh Vân.
Kết quả cũng ngoài dự đoán mọi người, Hứa Linh Vân trầm mặc một hồi lâu, tựa như có chút tức giận, nhưng cuối cùng chỉ là thở dài, giơ tay ném ra một tòa lò luyện đan màu đỏ, sau đó ngón tay bắn ra, liên tiếp đan hoàn màu trắng bay vào trong lò đan, rồi sau đó, nàng môi son khẽ mở, một đạo linh diễm tự trong miệng thốt ra, vòng quanh lò luyện đan thiêu đốt, trong đó vừa gia nhập mấy loại linh dược.
Không tới chín tức thời gian, lửa dừng lò mở, một cái bình sứ màu trắng thu tất cả đan dược, trực tiếp hướng Phương Hành vứt xuống.
Đồng thời, một thanh âm nhàn nhạt vang lên bên tai Phương Hành:
- Không cần thử dò xét ta như thế, Hứa Linh Vân nói lời giữ lời!