Lược Thiên Ký

Chương 121: Hai ta luyện một chút? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Phương Hành lúc này mới cảm giác được, chính mình ban đầu ở ngoại môn dưỡng thành ánh mắt thật sự quá hẹp rồi, lúc ấy cho là trên người có mấy trăm khối linh thạch chính là tiểu phú ông, hôm nay thử nghĩ xem, dùng ở nội môn, sợ rằng ngay cả cơ bản nhất cũng chống đỡ không được thời gian bao lâu, cũng khó trách lúc ấy tấn chức điện ba vị trưởng lão khuyên chính mình tu hành một loại pháp quyết có thể kiếm tiền, không có tiền nửa bước khó đi a!

Trước mắt lại không có biện pháp, hắn vốn cho là mình ba trăm khối linh thạch hẳn là có, lại không nghĩ rằng, vẫn kém chín khối. ︾

Bất đắc dĩ, Phương Hành nhìn lão đầu tử một cái, cười hì hì nói:

- Có thể giảm giá một chút hay không?

Trưởng lão kia cũng ngạc nhiên, vừa trừng mắt, nói:

- Chưa từng thấy mặc cả ở chỗ này!

Phương Hành kêu khổ nói:

- Ngươi nhìn ta đem tất cả linh thạch cũng lấy ra rồi, còn kém chín khối, lần sau trả ngươi được không...

Trưởng lão kia nói:

- Vậy thì phục khắc bớt một quyển đi, ngươi cũng không thể không lưu mấy khối linh thạch tu luyện!

Phương Hành nói:

- Ngươi cũng đã phục khắc xong rồi, trước hết để cho ta cầm lấy sao...

- Không được, thiếu một khối ngươi cũng không cầm được...

- Ta lần sau trả ngươi hai mươi khối!

- Lần sau là lần sau, lần này một khối cũng không thể thiếu...

Một già một trẻ ở trước trưởng án tranh giành nước bọt bay ngang, một cái muốn đem ba khối ngọc sách mang đi, một cái sống chết cũng không đồng ý.

Phương Hành không có biện pháp gì với lão đầu này, đang suy nghĩ có muốn đoạt lấy vội vàng chạy hay không, nhưng chợt nghe thanh âm nữ tử vang lên:

- Phương sư đệ thiếu chút tiền sao? Bản thân ta có thể tạm thời cho ngươi mượn!

Phương Hành xoay người nhìn lại, lại thấy một cô gái áo vàng nhạt đứng bên người mình, mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt nhìn mình, cô gái này ước chừng hai mươi tuổi, ngũ quan thật là thanh lệ, tóc dài màu đen thẳng tắp buông xuống, đen nhánh trong trẻo, vóc người cao gầy dài nhỏ, nói trắng ra là chính là không có ngực cũng chẳng có mông, bất quá tự có một cỗ thái độ phong lưu, cũng chọc cho động lòng người.

Ở bên người nàng, còn đi theo một nam tử, Linh Động tầng năm, quần áo cao quý, quý khí bức người, nhưng bộ dáng có chút khó coi.

Hắn có một đôi lông mày dựng thẳng, mắt lồi miệng rộng xương gò má cao, da ngăm đen, vẻ mặt hung tượng, đi theo bên cạnh cô gái này, cũng thành một cái tương phản, vô hình trung làm cho người ta cảm thấy cô gái áo vàng đẹp tới cực điểm.

Có thể nói như vậy, cô gái áo vàng tướng mạo, cũng có ba phần là nhờ nam tử này làm nổi bật ra.

- Ngươi là ai?

Phương Hành cảm thấy cô gái này có chút quen mắt, cũng không nhớ ra đã gặp nhau ở nơi nào.

Cô gái nghe vậy, cười nhẹ, nói:

- Phương sư đệ cũng thật là quý nhân hay quên chuyện, ban đầu Tử Trúc lâm đã gặp mặt, ngươi đã quên ư?

Phương Hành nhất thời có ấn tượng, đúng là gặp qua cô gái này, ban đầu nàng cùng một nam tử mặt đen, chuẩn bị giúp đỡ Mạnh Huyền Chiếu đối phó chính mình, cũng là thuộc về tầng lớp có quan hệ trong đạo môn, cũng không nghĩ tới, hôm nay nàng cũng đã trở thành đệ tử nội môn, hơn nữa tu vi thế nhưng cũng đạt tới Linh Động tầng năm, bộ dáng cũng có chút biến hóa, cho nên không thể nhanh chóng nhận ra.

- A, nghĩ ra rồi, ngươi tên gì...

- A, ta họ Tần, tên gọi Tần Hạnh Nhi...

Nữ tử áo vàng rất khách khí nói, khóe môi nhếch lên mỉm cười, chủ động giới thiệu chính mình.

- A, Tần sư tỷ, thất lễ thất lễ... Ngươi muốn cho ta mượn tiền ư?

Phương Hành cổ quái nhìn nữ tử này, trong lòng có chút không tín nhiệm.

Nử tử này cùng nam tử mặt đen ban đầu đối với mình rất có địch ý, mặc dù sau đó chính mình hãm hại Mạnh Huyền Chiếu, bọn họ cũng không có làm gì, thù oán cũng không kết thành, nhưng quan hệ cũng chưa nói là tốt được, tại sao muốn cho mình vay tiền?

Chẳng lẽ muốn cho ta vay cắt cổ?

Tần Hạnh Nhi khẽ mỉm cười, nói:

- Chính là chín khối linh thạch mà thôi, chẳng qua là tiện tay giúp tới chuyện nhỏ, chưa nói tới có cho mượn hay không!

Vừa nói bàn tay khẽ lật, mấy khối linh thạch đỏ rực rơi xuống trên bàn, không nhiều không ít chính là chín khối. Ở trên ngón trỏ của nàng, mang một cái giới chỉ tinh xảo, nói vậy chính là một loại động thiên giới chỉ gì đó, linh thạch từ trong đó lấy ra.

Phương Hành nghiêng đầu đánh giá nữ tử này, trong lòng suy nghĩ một chút, liền nói:

- Vậy cảm ơn!

Vừa nói xoay người đem toàn bộ linh thạch đẩy tới trước mặt trưởng lão, đem ba bản ngọc sách thu vào.

Hắn cũng quyết định chủ ý rồi, nếu nữ nhân này muốn cho mình vay lãi suất cao, chính mình sẽ trở mặt quỵt nợ, xem nàng có thể làm gì.

Dĩ nhiên, hắn có chút cẩn thận quá rồi, Tần Hạnh Nhi này nếu biết ý nghĩ chân thực của hắn, không biết sẽ tức giận thành hình dáng ra sao.

- Hôm nào trả lại ngươi a...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 63%👉

Thành viên bố cáo️🏆️