...
Người xung quanh nghị luận, kỳ thật cũng là nghi hoặc của Diệp Thần Lương, hắn lộ ra nụ cười hiền hòa:
- Kỷ học muội, sao ngươi cũng tới.
Hắn không thể không cẩn thận, thời điểm Kỷ Tiểu Hi vừa đến trường học đưa tới oanh động rất lớn, bởi vì dung mạo của nàng quá đáng yêu, có chút biến thái nổi lên ý đồ xấu, kết quả những người kia vừa động đến y phục của người ta đã trúng độc, rất nhiều người thống khổ hơn nửa tháng.
Mà những người kia đều không ngoại lệ, về sau đều bị thôi học, có người nói là bởi vì Kỷ thần y giao du rộng lớn, rất nhiều đại nhân vật đều thiếu nhân tình, cho nên biết nữ nhi của hắn bị khi phụ liền thuận nước giong thuyền; nhưng cũng có người nói Kỷ Tiểu Hi có quan hệ với một đại nhân vật nào đó trong học viện.
Mặc kệ loại nào, nàng cũng không phải người Diệp Thần Lương nguyện ý đắc tội.
- Vừa rồi ta đi ngang qua, nhìn thấy bên này nhiều người...
Đối mặt ánh mắt của mọi người, Kỷ Tiểu Hi hơi ngượng ngùng, bất quá vẫn lấy dũng khí nói.
- Ta thấy các ngươi hiểu lầm Tổ đại ca, Tổ đại ca lại không nguyện ý giải thích, cho nên mới ra... nói vài câu.
Thật vì Tổ An?
Mọi người xôn xao, không nghĩ tới cô gia nổi danh phế vật của Sở gia, không chỉ tỷ muội ăn sạch, còn có quan hệ với tiểu tiên nữ Kỷ Tiểu Hi.
Cái này con mẹ nó là cái thế đạo gì a?
Là dáng dấp của ta không đủ đẹp trai, hay ta không đủ cặn bã? Là ta tu vi không cao, hay gia thế không tốt?
Trong lòng đám nam nhân đều dâng lên nghi hoặc giống nhau, sau đó chính là cực kỳ tức giận, ngoại trừ phương diện đẹp trai có thể không bằng, cái khác điểm nào thua gia hỏa vô sỉ kia?
Đến từ quần chúng vây xem, điểm nộ khí +99+99+99+99...
Sau khi Tổ An thấy một đống lớn điểm nộ khí, nghĩ thầm may mắn vừa rồi không có chuồn đi, đến ăn bữa cơm này thật quá đáng giá.
Diệp Thần Lương nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt hắn có chút mờ mịt, đây là cái quỷ gì, mình không phải giẫm một phế vật thôi sao, sao nhiều thiên chi kiêu nữ ra che chở hắn như vậy?
Thế giới này nhất định đã xảy ra vấn đề gì đó.
- Kỷ học muội, ngươi và hắn quan hệ như thế nào?
Diệp Thần Lương chưa từ bỏ ý định hỏi thăm.
- Hắn...
Kỷ Tiểu Hi nhìn Tổ An, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ.
- Hắn là bạn tốt của ta.
Sở dĩ nàng đỏ mặt, là bởi vì nghĩ đến lúc trước mình tắm rửa bị đối phương nhìn thấy hết, mặc dù biết thân thể của hắn có ám tật, nhưng nàng là tiểu cô nương, bị nam tử nhìn hết thân thể, trong nội tâm sẽ có chút cảm giác khác thường.
Nhưng thần sắc này rơi vào trong mắt nam nhân khác, hoàn toàn là bộ dáng xấu hổ khi nhìn tình lang, xong xong, tiểu tiên nữ đáng yêu của chúng ta cũng khó thoát ma trảo của tên kia.
Kỷ Tiểu Hi lại không nghĩ rằng có hiểu lầm như vậy, nàng vội vàng nói:
- Lần kia ta và hắn cùng một chỗ ở trong Long Ẩn Sơn, tận mắt thấy hắn giết chết mấy chục con Cương Liệt Hắc Sài, ngay cả thủ lĩnh của bọn nó cũng chết.
Đám nam nhân càng khổ sở, xong, tiểu tiên nữ của chúng ta cùng hắn vào Long Ẩn Sơn, trong núi lớn cô nam quả nữ, bị dã tính trong núi kêu gọi, chỉ sợ nên phát sinh đều đã phát sinh.
- Gia hỏa này một người độc chiếm ba mỹ nữ trên Hồng Nhan Lục, đừng cản ta, ta muốn quyết đấu với hắn!
- Không ai ngăn cản ngươi, ngươi lên đi, người ta có thể giết hơn mười con Cương Liệt Hắc Sài, ngươi đi lên không phải đưa thịt sao?
- Ách, ta chờ Diệp Thần Lương quyết đấu xong lại nói, ta chưa từng lấy nhiều khi ít.
- Cắt...
...
Lúc này Diệp Thần Lương cảm giác cái trán toát ra mồ hôi lạnh, hắn nhìn Tổ An bộ dáng bại hoại ở đối diện, có chút không dám tin nhìn Kỷ Tiểu Hi:
- Hơn mười con Cương Liệt Hắc Sài? Ngươi nói là thật?
Kỷ Tiểu Hi ừ một tiếng:
- Kỳ thật lúc ấy ta cũng không hiểu hắn đến cùng làm sao làm được, chẳng qua nếu các ngươi không tin có thể đi hỏi cha ta, cha ta có thể làm chứng.
Đám người vây xem lại kêu rên, trời ạ, ngay cả gia trưởng cũng gặp.
Cách đó không xa, Tạ Tú lại âm thầm suy nghĩ: Kỷ Tiểu Hi chủ yếu am hiểu đan dược, mặc dù tu vi tương đối yếu, nhưng tốt xấu gì cũng là Tam phẩm, ngay cả nàng cũng nhìn không rõ Tổ An giết Cương Liệt Hắc Sài như thế nào, chẳng lẽ tốc độ của hắn đã nhanh đến khó có thể tưởng tượng sao?
Không chỉ hắn, bao quát Diệp Thần Lương ở trong rất nhiều người đều nghĩ như vậy, nếu trước đó còn có hoài nghi, nghe nàng dời Kỷ thần y ra, tất cả mọi người đều tin, dù sao tính tình của Kỷ Tiểu Hi xưa nay nhu thuận, chưa nghe nói qua nàng sẽ nói dối, càng không có khả năng lấy danh dự của cha nàng ra làm tiền đặt cược.
Bọn hắn làm sao biết Kỷ Tiểu Hi đúng là không nói dối, nhưng lời nói có chút nghĩa khác, để bọn hắn nghĩ sai.
- Ta đã nói tỷ phu của ta rất lợi hại, các ngươi hết lần này tới lần khác không tin, hừ!
Lần này Sở Hoàn Chiêu mở mày mở mặt, sau khi nói xong cũng có chút tò mò quan sát Tổ An, nghĩ thầm lúc nào gia hỏa này ở bên ngoài cấu kết với những nữ nhân khác?
Không được, những ngày này tỷ tỷ không có nhà, ta phải thay nàng xem thật kỹ, không thể để cho những hồ... nhưng nhìn Kỷ Tiểu Hi điềm đạm đáng yêu, hai chữ ly tinh cuối cùng vẫn không có cách nào trái lương tâm nói ra miệng.
Sắc mặt mọi người biến hóa, nghe Kỷ Tiểu Hi nói, liên lạc lại trước đó đối phương tiếp nhận bảy roi mà không rên rỉ, lúc ấy còn tưởng nàng khoác lác, bây giờ nghĩ lại chẳng lẽ gia hỏa này là cường giả tuyệt thế.
Lúc này Tổ An đi đến trước người Diệp Thần Lương, vẻ mặt đồng tình lắc đầu:
- Ta cũng dạy ngươi một đạo lý, ngươi cho rằng ăn bám không đáng tin cậy, đó là bởi vì ngươi còn chưa đủ đẹp trai, sức tưởng tượng bần cùng của ngươi không cách nào biết được nam nhân như ta có bao nhiêu mị lực, tùy tiện hai nữ nhân bên cạnh ta ngươi cũng không đối phó được, còn lấy cái gì đấu với ta?
Sở Hoàn Chiêu:
- ...
Kỷ Tiểu Hi:
- ...
Mọi người trợn mắt hốc mồm, gia hỏa này vô sỉ đến trình độ để cho người ta mở rộng tầm mắt a.