Thu Hồng Lệ:
- ...
Bùi Miên Mạn:
- ...
Tạ Đạo Uẩn:
- ...
- Bộ dạng tinh vi hiện tại của người này nhìn sao gợi đòn thế?
Trong đại sảnh một đám người không hẹn mà cùng dâng lên cùng một ý niệm.
Đến từ mọi người, điểm nộ khí +66+66+66...
Nhìn điểm nộ khí liên tiếp vào tài khoản, toàn thân Tổ An cực kỳ thoải mái, xem ra khiêm tốn quả nhiên không thích hợp với ta, vẫn là loại tiêu điểm toàn trường này kiếm điểm nộ khí mới vừa nhanh vừa tiện.
Đến từ Trần Huyền, điểm nộ khí +99+99+99...
Tổ An nhìn hắn với vẻ bất ngờ, vừa rồi nhìn tư thế phẫn nộ đó của hắn, còn tưởng rằng hắn sẽ lập tức xông lên, kết quả lại chỉ thế này thôi à?
Thu Hồng Lệ hiển nhiên cũng có lo lắng tương tự, di động bước chân, giống như vô tình chắn giữa hai người, sau đó thản nhiên nói:
- Thì ra Tổ công tử ở đây.
Theo nàng ta tới gần, Tổ An ngửi thấy một mùi thơm giống như lan mà không phải lan giống như xạ mà không phải xạ, lúc trước nhìn từ xa nàng ta đã rất đẹp, hiện giờ tiếp xúc gần, gương mặt tuyệt thế của nàng ta càng lúc càng khiến người ta rung động.
- May mà ca cũng trải đời nhiều rồi!
Tổ An thầm lấy làm may mắn, nếu không phải thường ngày ở chung với Sở Sơ Nhan, sức miễn dịch đối với sắc đẹp được đề cao, hiện tại hơn phân nửa là phải xấu mặt.
- Nếu ta nhớ không lầm, ta và Thu tiểu thư trước đây chắc chưa từng gặp nhau, vì sao hôm nay lại đột nhiên hỏi tới ta?
Tổ An thu thập lại hảo tâm, nghênh đón ánh mắt của nàng ta, cười nói.
Thu Hồng Lệ không khỏi có chút kinh ngạc, phải biết rằng nam tử bình thường tiếp xúc với nàng ta gần như vậy, đại đa số đều sẽ không kìm được mà ánh mắt trốn tránh, một số ít sẽ dùng loại ánh mắt tràn ngập dục vọng nhìn mình, loại ánh mắt giống như hắn, bình tĩnh đối diện với mình đúng là hiếm thấy.
Có điều nàng ta rất nhanh lại phục hồi tinh thần, ôn nhu nói:
- Tuy ta chưa từng được gặp công tử, nhưng lại sớm đã biết về công tử từ lâu. Nghe nói công tử ở trong bí cảnh tìm thấy một gốc Vô Tung Huyễn Liên trân phẩm tuyệt thế, mỗi một cánh hoa của Vô Tung Huyễn Liên đều có thể đề thăng một cảnh giới nhỏ, công tử không ngờ lại từ bỏ dụ hoặc như vậy, không chút do dự để thê tử ăn vào.
- Tình yêu đối với thê tử này của công tử, đủ để khiến nữ tử trong thiên hạ đều động dung. Tục ngữ nói rất đúng, dễ kiếm bảo vật vô giá, khó tìm lang quân có tính. Sở tiểu thư đúng là có phúc khí.
Bùi Miên Mạn trong nhã gian xì một tiếng:
- Đúng là hồ ly mị tử, Sơ Nhan à Sơ Nhan, mỗi ngày ngươi đều không đánh giá cao lão công của mình, sớm muộn gì cũng có một ngày bị hồ ly tinh bên ngoài đào góc tường.
Nghe thấy Thu Hồng Lệ dùng từ "Biết đến đã lâu", các nam nhân chung quanh đều sôi trào.
Ngay sau đó lại nghe thấy tin tức của Vô Tung Huyễn Liên, tiếng kinh hô càng lớn hơn.
Chuyện này lúc trước chỉ được lưu truyền trong phạm vi nhỏ, phần lớn người là hiện tại mới biết.
Nghe thấy Tổ An không ngờ nhường ra Vô Tung Huyễn Liên, ai nấy đều cảm thán người này tán gái đúng là bỏ hết vốn liếng.
Một bộ phận người khác thì nói xấu sau lưng rằng hắn không khôn ngoan, dẫu sao chênh lệch giữa hắn và Sở tiểu thư vốn cũng rất lớn, thực lực của Sở Sơ Nhan lại tăng vọt, như vậy chênh lệch của hai bên sẽ càng lúc càng lớn.
Hôn nhân có chênh lệch quá lớn, đã định trước là sẽ chia ly.
Đương nhiên, tất cả những người này nhìn thấy Thu Hồng Lệ hai mắt sáng như sao tỏ ý thân cận với Tổ An, sự ghen tị và phẫn nộ trong lòng cũng rầm rập tăng lên.
Nhìn thấy điểm nộ khí tăng mạnh, Tổ An thầm nghĩ nữ nhân này là cố ý, như vậy hoàn toàn là đặt ở trên lửa mà nướng?
Chỉ tiếc nàng ta không ngờ ta lại khác với người khác, với, càng nhiều người phẫn hận ta ngược lại càng cao hứng.
- Đúng vậy, ta luôn luôn rất tốt với nữ nhân của mình, nếu Thu cô nương hâm mộ Sơ Nhan nhà ta, có thể cân nhắc làm tỷ muội với nàng ta, lần sau nếu ta tìm được Vô Tung Huyễn Liên, sẽ cho ngươi ăn.
Tổ An cười hì hì nói.
- Người này thật vô sỉ.
Tạ Đạo Uẩn không nhịn được mà gắt một tiếng.
Vô Tung Huyễn Liên là dễ tìm như vậy tìm sao, ăn vã nói suông cũng muốn cưa một tiểu lão bà tuyệt sắc như vậy?
Hơn nữa ngươi chỉ là cô gia ở rể của Sở gia, không ngờ dám ở trước mặt người của Sở gia, nói chuyện nạp thiếp không kiêng nể gì như vậy à?
Đây cũng là suy mà của những người khác, nếu ánh mắt có thể giết người, hiện tại Tổ An sớm đã bị vạn tiễn xuyên tâm rồi.
- Tiểu nữ tử không dám tranh với Sở đại tiểu thư.
Sắc mặt Thu Hồng Lệ ửng đỏ, thường ngày những nam nhân này đều sẽ cố ý ở trước mặt nàng ta biểu hiện ra một mặt ưu tú nhất, sợ lưu lại một chút ấn tượng không tốt, không có ai trực tiếp giống như người này, không ngờ vừa gặp mặt đã bảo người ta tới làm vợ bé của hắn.
- Không sao, lúc trước nàng ta từng nói với ta, không ngại để ta tìm nữ nhân khác.
Tổ An thờ ơ phất phất tay.
Bùi Miên Mạn:
- ???
Tạ Đạo Uẩn cũng nhìn đệ đệ với vẻ không thể tin nổi:
- Sở tiểu thư thực sự nói như vậy à?
Tạ Tú cười khổ nói:
- Ai biết Sở tiểu thư có từng nói hay không, có điều những lời này cũng không phải là lần đầu tiên hắn nói ra, Sở tiểu thư dường như cũng không phản ứng gì, quan hệ của hai người này sợ rằng không giống như người ngoài thấy.
- Sở tiểu thư là loại nhân vật nào, há lại cho phép hắn nạp thiếp?
Tạ Đạo Uẩn lộ ra vẻ bất khả tư nghị, đồng thời cũng sinh ra mấy phần tò mò với nam nhân phía dưới.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Những nam nhân trong đại sảnh thì không khách khí như vậy, không ít người đều mắng thành tiếng:
- Một kẻ ở rể mà cũng tinh vi.
- Nhân vật thần tiên như Sở tiểu thư, coi trọng hắn đã là mộ tổ nhà hắn bốc khói rồi, hắn không ngờ vẫn muốn tìm nữ nhân khác?
- Đúng vậy, không ngờ lại có chủ ý với Thu cô nương, đúng là buồn cười!