Lục Địa Kiện Tiên

Chương 496: Ngươi biết ta là ai không? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Trêu đùa ngươi thì sao, ngươi cắn ta à?

Tổ An thảnh thơi ngồi tại chỗ, một tay ôm Lãnh Sương Nguyệt, giống như người chẳng có chuyện gì.

Nghe thấy lời nói của hắn, Trần Huyền không khỏi giận dữ, keng một tiếng, trường đao trong tay hắn đã ra khỏi vỏ, nhìn ánh mắt hung ác của hắn, hiển nhiên đã động sát cơ.

Đến từ Trần Huyền, điểm nộ khí +444!

Sở Ngọc Thành thầm giơ ngón tay cái lên, người này đúng là đủ bưu hãn, mấy ngày trước còn tưởng rằng hắn là tên ở rể vô năng, không ngờ lại là một mãnh nhân như vậy.

Có điều ta thích!

Nghĩ đến vừa rồi bị nam tử tóc đỏ đó khiến cho mất hết mặt mũi, hắn chỉ ước gì nhìn thấy đối phương càng mặt xám mày tro càng tốt.

Lo lắng Trần Huyền nổi giận đả thương người, vội vàng kéo Sở Hồng Tài về hỗ trợ.

Đáng tiếc lúc này Sở Hồng Tài đã thất hồn lạc phách, tự động tách mình với chuyện đối với ngoại giới, hắn đành phải một mình đi tới bên cạnh Tổ An.

Uông Nguyên Long do dự một chút, cũng đứng ở bên cạnh hắn.

Tổ An có chút bất ngờ, không nghĩ tới những tên gia hỏa thường ngày thì bộ dạng hoàn khố này vào lúc mấu chốt vẫn rất giảng nghĩa khí như vậy.

Trần Huyền cười lạnh liên tục:

- Cho rằng nhiều người thì hay lắm à?

Hắn vừa dứt lời, thủ hạ ngồi cùng bàn đều đứng lên, nhân số của hai bên lập tức sinh ra nghịch chuyển.

Mắt thấy hai bên đại chiến chạm cái là nổ ngay, Thu Hồng Lệ mở miệng:

- Mong các vị nể mặt Hồng Lệ, đừng gây sự trong Thần Tiên Cư, được chứ?

Nàng ta nhỏ nhẹ nhờ vả, quả thật là nam nhân ý chí sắt đá cũng rất khó cự tuyệt.

Trần Huyền hậm hực thu đao về:

- Hôm nay nể mặt Thu tiểu thư, tạm thời tha cho ngươi một mạng, chờ thoát khỏi Tiên Cư sau khi, chúng ta mới tính sổ.

Thanh âm của Tổ An lập tức vang lên:

- Dám tìm ta tính sổ á, ngươi biết ta là ai không?

Nhìn đối phương không hề sợ hãi chút nào, hơn nữa vẫn là bộ dạng tinh vi hò hét, Trần Huyền nhướng mày, chẳng lẽ người này thực sự là đệ tử của đại nhân vật ư?

- Còn chưa thỉnh giáo các hạ là ai?

Nghe thấy đối phương nói, Tổ An bỗng nhiên mỉm cười:

- Không biết thân phận của ta là tốt nhất, như vậy đợi lát nữa ra khỏi Thần Tiên Cư ngươi sẽ không tìm được ta.

này vừa được nói ra, mọi người chung quanh đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo thì cười vang, người này đúng biết trêu ngươi.

Trần Huyền:

- ...

Đến từ Trần Huyền, điểm nộ khí +666!

Hôm nay liên tiếp bị đối phương trêu chọc, hắn làm sao còn nhịn được, cầm đao muốn tiến lên.

Thu Hồng Lệ vội vàng cản ở giữa hai người, điềm đạm đáng yêu nhìn Trần Huyền:

- Huyền đại ca, vừa rồi ngươi đã đáp ứng người ta rồi mà.

Nhìn thấy đôi mắt giống như biết nói của đối phương không ngừng chớp chớp, Trần Huyền nuốt nuốt nước miếng, thầm nghĩ đúng là ả quyến rũ, lão tử nhất định phải mang nàng ta về làm áp trại phu nhân.

Phẫn nộ bị dục niệm thay thế, hắn cũng quên đi tìm Tổ An tính sổ.

Cười ha ha rồi lại ngồi xuống.

- Đa tạ Huyền đại ca.

Thu Hồng Lệ cười thỏ thẻ, sau đó quay đầu không nhịn được nhìn Tổ An một cái, thầm nghĩ nếu không phải ta ra mặt, người này rốt cuộc tính giải quyết thế nào?

Tạ Tú ở lầu hai thầm kêu một tiếng:

- Đáng tiếc, vốn định nhân cơ hội này thử thực lực Tổ An một chút, không ngờ lại bị Thu Hồng Lệ ngăn cản.

Tạ Đạo Uẩn ở Đối diện cũng nói:

- Hắn có lợi hại tới mấy cũng tuyệt không phải là đối thủ của cao thủ Lục phẩm chứ?

- Vậy cũng chưa chắc.

Tạ Tú nhắc tới chuyện ở hậu sơn hắn một kiếmđánh bại Thạch Côn.

- Thực lực của người này thật sự rất mơ hồ bất định, không biết sức chiến đấu của hắn ruốt cuộc là mạnh tới mức nào.

Lúc này cùng cảm thán chỉ có một mình hắn, Bùi Miên Mạn ở bên kia cũng dập tắt hắc viêm trên tay, cười tự giễu:

- Tên gia hỏa đó đã dám không kiêng nể gì như vậy, hiển nhiên là nắm chắc, ta lo lắng gì chứ. Hơn nữa, hắn là lão công của Sơ Nhan chứ có phải lão công của ta đâu, hừ.

Lúc này Thu Hồng Lệ mới ngẩng đầu nhìn về phía lầu hai:

- Tạ công tử, ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta, chẳng lẽ ở trong lòng công tử, ca khúc của Hồng Lệ lại khó nghe như vậy sao?

Tạ Tú đứng dậy đi tới bên cửa sổ, lợi dụng thân hình của mình che tỷ tỷ trong phòng, lúc này mới mỉm cười nói:

- Thu cô nương nói đùa rồi, nghe âm thanh tự nhiên vừa rồi, ta bất tri bất giác đắm chìm trong đó, đến bây giờ vẫn chưa hồi thần, cho nên mới quên trả lời câu hỏi của cô nương.

Thu Hồng Lệ che miệng cười:

- Ai cũng nói Tạ công tử là tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ, cái miệng này quả nhiên rất ngọt.

- Con người ta chỉ biết ăn ngay nói thật thôi.

So với những nam tử cuồng nhiệt ở phía dưới, lúc này Tạ Tú rất tùy ý đứng đó, ánh mắt trong veo, khí chất cả người lập tức lộ ra cực kỳ xuất trần.

Nhìn thấy hai người trò chuyện với nhau thân mật như vậy, nam anh tuấn, nữ mỹ lệ, quả thật là một đôi người ngọc.

Người chung quanh không khỏi cảm thấy chua chát, nhưng nghĩ đến thân phận của Tạ Tú, đích xác cũng có không mấy người tranh lại với hắn, ai nấy không khỏi nản lòng thoái chí.

Nhưng Trần Huyền thì không có những cố kỵ này, nhìn thấy nữ tử mình muốn độc chiếm nói chuyện nam nhân khác thân thiết như vậy, trong lòng hắn có một cỗ tà hỏa bốc lên.

Huống chi vừa rồi Tạ Tú này biết rõ phía dưới có người giả mạo hắn, lại vẫn khoanh tay đứng nhìn, làm hại mình xấu mặt như vậy.

Thù mới hận cũ cộng lại, hắn cuối cùng cũng bạo phát:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)