Lục Địa Kiện Tiên

Chương 493: Thiên nhai biết đi đâu tìm tri âm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đúng là làm mất mặt nam nhân chúng ta!

Cho dù người ta có xinh đẹp tới mấy, các ngươi cũng không cần phải quỳ liếm thành như vậy chứ?

Giống như ta đây, cho dù là bám váy đàn bà, cũng phải cơm mềm ăn cứng!

Học theo một chút đi!

Lãnh Sương Nguyệt không biết hoạt động tâm lý của hắn, chỉ tưởng hắn bất mãn với Thu Hồng Lệ, nhìn lên lầu hai một cái, nhỏ giọng giải thích:

- Kỳ thật Thu cô nương cũng không dễ dàng gì, tuy nàng ta chưa chắc đã để những người này ở trong lòng, nhưng trên cơ bản vẫn sẽ ghi nhớ tên của mỗi người ở trong lòng, cô nương khác trong lâu rất khó làm được điểm này.

Tổ An sửng sốt, không nhịn được cảm thán nói:

- Quả nhiên muốn làm đến hoa khôi, không chỉ cần xinh đẹp là đủ.

Lãnh Sương Nguyệt gật đầu:

- Không sai, làm nghề này của chúng ta chưa bao giờ thiếu cô nương xinh đẹp, nhưng muốn làm tới hoa khôi lại không phải dễ dàng như vậy, càng đừng nói tới là giống như Thu tiểu thư.

Tổ An tò mò nhìn nàng ta:

- Xem ra ngươi cũng rất quen thuộc với Thu Hồng Lệ này.

- Cũng không là quen thuộc.

Lãnh Sương Nguyệt cuống quít giải thích.

- Chỉ là mọi người dẫu sao cũng ở cùng một lâu, ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng thấy, vẫn có thể nghe được một số tin tức.

- Ờ.

Tổ An cũng không nghĩ nhiều.

- Đúng rồi, các ngươi đã ở cùng một lâu, như vậy chắc biết không ít chuyện của nàng ta chứ, nói cho ta nghe một chút đi.

- Kỳ thật ta cũng không biết nhiều lắm. Không biết công tử muốn hỏi gì?

Thấy hắn không hề quấn lấy mình nghiên cứu cấu tạo thân thể nữa, Lãnh Sương Nguyệt thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng lại sợ hắn lát nữa nhớ ra, cho nên nếu có thể sử dụng trả lời câu hỏi để khiến hắn phân thần, vậy tất nhiên là cầu còn không được.

Về phần có một số vấn đề không thể nói, nàng ta cứ nói không biết là được.

- Cái ta hỏi ngươi khẳng định là biết.

Tổ An cười nói.

- Nàng ta trước kia có bạn trai không?

- Bạn trai?

Lãnh Sương Nguyệt chớp chớp mắt, trong nhất thời không kịp phản ứng.

- Chính là tình lang đó.

Tổ An giải thích.

- Đương nhiên là không, Thu cô nương là Thanh Quan Nhân mọi người đều biết, sao lại có tình lang.

Lãnh Sương Nguyệt hoảng sợ, vội vàng xua tay nói.

- Ngươi đừng sợ, chỗ này chỉ có hai người chúng ta, không sợ ảnh hưởng đến thanh danh của nàng ta đâu.

Tổ An vẫn có chút không tin.

Lãnh Sương Nguyệt vội vàng nói:

- Thực sự không có mà, ta có thể dùng tính mạng đảm bảo, Thu cô nương chưa từng có tình lang, hơn nữa nàng ta một mực là tấm thân xử nữ. . .

- Thật không?

Tổ An không nhịn được nhìn về phía bóng hình xinh đẹp ở lầu hai một cái, cái này đúng là có chút kỳ quái.

Lúc này Bùi Miên Mạn ở trên lầu hai đang quan sát cảnh tượng phía dưới, khi nàng ta chú ý thấy những nam tử đó đang chen nhau a dua làm trò hề thì trong lòng thầm khinh thường.

Nam nhân không có ai tốt, chỉ xứng bị nữ nhân đùa bỡn.

Bỗng nhiên trong lòng nàng ta khẽ động, quay đầu tìm kiếm một thân ảnh khác.

Đợi nhìn thấy Tổ An nhàn nhã ngồi ở đó, không giống như người khác chạy tới tự làm bẽ mặt, không khỏi gật đầu hài lòng.

- Không làm mất mặt Sơ Nhan, không giống những nam nhân chưa trải sự đời đó.

Có điều nụ cười của nàng ta vừa hé ra được một nửa, bỗng nhiên chú ý thấy Lãnh Sương Nguyệt đang bóc nho đút cho hắn ăn.

Tổ An ăn tới miệng đầy nước, còn không quên chọc cười đối phương, khiến nàng ta cười run cả người.

Nụ cười của Bùi Miên Mạn không khỏi biến thành lạnh lẽo, hừ một tiếng:

- Nam nhân quả nhiên không có một ai tốt!

Lúc này Thu Hồng Lệ môi hồng hé mở:

- Đa tạ sự ưu ái của các vị, chỉ có điều gần đây Hồng Lệ cảm thấy cầm kỹ dường như tiến vào một bình cảnh, cho nên cần mọi người chỉ điểm một hai, xe, rốt cuộc là xảy ra vấn đềở đâu.

Nghe thấy nàng ta lên tiếng, đại sảnh lúc trước còn ầm ĩ lập tức trở nên an tĩnh lại, không ai muốn khiến nàng ta không vui.

Đợi nghe nàng ta nói xong, ai nấy tinh thần chấn động.

Quả nhiên tới rồi!

Lúc trước mọi người đều suy đoán Thu Hồng Lệ sẽ mượn cầm khúc âm thầm khảo giáo mọi người, lựa chọn người hợp ý, hiện tại quả nhiên bắt đầu rồi.

- Thu cô nương nói đùa rồi, vừa rồi Triệu mỗ nghe xong một khúc của cô nương, quả thật là sau ba ngày dư âm vẫn không dứt, cầm như vậy đã tới hóa cảnh, nào còn có thể có vấn đề gì.

Trong đó một người tên là Triệu Đức Trụ vội vàng nói, vừa rồi hắn giới thiệu được một nửa thì bị cắt ngang, đang muốn tìm cơ hội vãn hồi mặt mũi.

- Ngu ngốc!

Tất cả mọi người đều đưa ra cùng một đánh giá, Thu Hồng Lệ người ta rõ ràng là muốn khảo nghiệm mọi người, ngươi một mực vuốt mông ngựa thì có ích lợi gì?

Quả nhiên, Thu Hồng Lệ mỉm cười:

- Công tử quá khen , chỉ có điều ta vẫn muốn nghe một số ý kiến cụ thể để bù đắp chỗ chưa đủ.

Sau khi nói xong liền quay về phía người khác, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cổ vũ và chờ mong.

Cùng lúc đó, dư quan ở khóe mắt nàng ta lại lặng lẽ quan sát một chút mấy nhã gian trên lầu, trong lòng thầm cười lạnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)