Lục Địa Kiện Tiên

Chương 485: Giúp hay là không giúp (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đại hán tóc đỏ còn không thèm nhìn ra sau, chỉ vừa lấy đĩa hạt dưa ở bên cạnh lên cắn vừa nhổ vỏ hạt dưa khắp nơi:

- Đây là ân oán của chúng ta, việc gì phải làm phiền tới người khác, có bản lĩnh thì tự mình tìm ta mà tính sổ.

Sắc mặt Uông Nguyên Long cực kỳ khó coi, tuy hắn phẫn nộ, nhưng không ngốc, vừa rồi bất kể là kình lực hất khay đồ ăn của đối phương, hay là hắn thực lực thủ hạ của thủ hạ thể hiện ra, không có cái nào không tỏ rõ thực lực của đối phương hơn xa mình.

Bởi vì mỗi tấm thiệp mời chỉ có thể mang theo một người cùng vào, cho nên thủ hạ của hắn đều ở bên ngoài, nếu thực sự đánh nhau, khẳng định là mình chịu thiệt.

Nhưng nếu cứ vậy mà nhượng bộ, sau này hắn còn lăn lộn ở Minh Nguyệt Thành thế nào được?

Đường đường là Uông công tử, mặt mũi biết để vào đâu?

Huống chi hôm nay còn là đại hội hoa khôi, nếu để Thu Hồng Lệ khinh thường, vậy thì đúng là muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc.

Khi đang tiến thoái lưỡng nan, bỗng nhiên bên cạnh truyền một thanh âm trêu tức:

- Ôi, vị huynh đài này nhìn lạ mắt thế, thường ngày rất ít xuất hiện trong thành đúng không.

Tổ An sửng sốt, thầm nghĩ Sở Ngọc Thành không phải đang trao đổi thân mật với hùng nữ à, vì sao lại đột nhiên chạy ra, không quá phù hợp với tính tình của hắn.

Giống như là nhìn ra sự nghi hoặc của hắn, Sở Hồng Tài giải thích:

- Sở gia kinh doanh ngành muối, cần Uông gia vận chuyển lương thực đến biên ải đổi lấy lấy diêm dẫn, thường ngày lão Tam cũng có giao tiếp không ít với Uông gia, quan hệ với Uông Nguyên Long không tồi.

Vừa nói vừa đứng lên đi theo, hiển nhiên là sợ đối phương nhiều người khiến Sở Ngọc Thành chịu thiệt.

Tổ An thầm nghĩ phu phụ Sở thị đúng là phải kiểm điểm một chút, quan hệ giữa chính phòng cùng nhị phòng và tam phòng dường như rất bình thường, mà quan hệ của nhị phòng và tam phòng hiển nhiên là thân mật hơn rất nhiều.

- Ngọc Thành huynh!

Nhìn thấy Sở Ngọc Thành xuất hiện, Uông Nguyên Long thiếu chút nữa thì kích động tới rơi lệ.

Ngọc Thành còn chưa kịp đáp lại, đại hán tóc đỏ đã khinh miệt trợn mắt lên:

- Con lợn béo này từ đâu chui ra thế? Chuyện của chúng ta tới lượt ngươi nhúng tay vào à?

Hô hấp của Sở Ngọc Thành khựng lại, thường ngày hắn cực kỳ kiêu ngạo với hình thể của mình, cảm thấy đây mới là dáng người hoàn mỹ nhất.

Kết quả lại bị đối phương trực tiếp mắng thành lợn béo, làm sao mà nhịn được!

- Con mẹ nhà mày!

Sở Ngọc Thành tức giận mắng một tiếng, trực tiếp vỗ một chưởng tới trên mặt nam tử tóc đỏ.

Thủ hạ của nam tử tóc đỏ vội vàng vây tới, trong sân không ít người kinh hô thành tiếng, phải biết rằng vừa rồi mấy hộ vệ bưu hãn của Thần Tiên Cư trong nháy mắt đã bị đám người này đánh thành đầu heo, tên béo này sợ rằng sẽ rất thiệt thòi.

Tổ An đi tới bên cạnh Sở Hồng Tài, không nhịn được nói:

- Ngươi không đi hỗ trợ à?

- Không cần.

Sở Hồng Tài hai tay ôm kiếm, lạnh lùng nói.

Ngay trong lúc một hỏi một đáp này, chỉ thấy Sở Ngọc Thành giống như một lợn rừng da dày thịt béo lao thẳng về phía trước, rất nhanh đã đụng cho đám thủ hạ kia ngã liểng xiểng.

Đại hán tóc đỏ ồ một tiếng:

- Có chút thú vị.

Chỉ thấy hắn thuận tay đá một cái, ghế giẫm dưới chân vừa hay trượt tới chỗ mà Sở Ngọc Thành sắp bước tới, khiến cho dưới chân hắn vấp một cái, trực tiếp ngã xấp mặt.

Đại hán tóc đỏ cười khinh thường:

- Tuy có một thân man lực thì làm sao, lợn béo chính là lợn béo.

Mắt Sở Ngọc Thành đỏ lên, kêu gừ gừ lao về phía hắn.

Đại hán tóc đỏ lần này không dám ngồi yên bất động nữa, trực tiếp vỗ tay một cái, cả người thuận thế bay lên không trung, sau đó vung vỏ đao trong tay trực tiếp quật tới mặt hắn.

- Cẩn thận!

Lần này thì Sở Hồng Tài không ngồi yên được nữa, vừa rồi trong động tác mau lẹ hắn đã thấy rõ tu vi của đối phương còn cao hơn mình và Sở Ngọc Thành không ít, lão Tam chống lại hắn sợ rằng sẽ rất thiệt thòi.

Thế là hắn cũng vội vàng rút ra trường kiếm đâm tới một kiếm.

Chỉ còn lại một mình Tổ An ngồi chỗ rối rắm:

- Rốt cuộc có nên giúp đỡ hay không?

Giúp thì nhìn phu phụ Sở thị dường như cũng có chút phòng bị nhị phòng tam phòng, nói không chừng chỉ mong mượn đao giết người thì sao; Nếu không giúp, vừa rồi hai người nhiệt tình chiêu đãi hắn như vậy, dường như có chút không giảng nghĩa khí.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)