- Hoàng hậu tỷ tỷ, thật sự không có biện pháp à?
Mị Ly hừ một tiếng:
- Không phải ta đã nói rồi sao, thần tiên cũng khó cứu.
Tổ An vội vàng nói:
- Nhưng ta nhớ rõ lúc trước ở trong bí cảnh ngươi từng nói, ngươi trừ đạo phù văn ra còn tinh thông y thuật, tuy thần tiên khó cứu, nhưng nhất định không làm khó được tỷ tỷ mới đúng.
Trong đầu vang lên tiếng cười duyên khanh khách của Mị Ly:
- Tên gia hỏa ngươi cũng biết biến pháp vuốt mông ngựa đấy, không sai, Doanh Chính cũng có thể tự cho là công vượt Tam Hoàng Ngũ Đế, sao ta lại không bằng thần tiên, ta đích xác có biện pháp cứu nàng ta.
- Một khi đã như vậy, mong tỷ tỷ chỉ giáo.
Tinh thần Tổ An chấn động, vội vàng truy hỏi.
Mị Ly hừ lạnh một tiếng:
- Nữ nhân này đối đãi với ngươi như vậy, ngươi xác định muốn cứu nữ nhi của nàng ta chứ?
Tổ An đáp:
- Người ta muốn cứu là thê tử của mình, có liên quan gì tới nàng ta. Yên tâm, nếu đổi lại là nàng ta, ta nhất quyết không cứu.
- Không tồi, nam tử hán đại trượng phu nên ân oán rõ ràng như vậy, lấy ơn báo oán là cái quái gì?
Ngữ khí của Mị Ly cuối cùng cũng dịu đi mấy phần, sau đó chậm rãi nói.
- Hiện tại sở dĩ lão bà của ngươi khó có thể cứu trị, chính bởi vì nguyên khí của nàng ta đã xâm nhập ngũ tạng lục phủ và trong nguyên mạch, nếu ngoại lực can thiệp vào, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ hủy diệt nguyên mạch của nàng ta, khiến tạng phủ bị thương nặng, chết còn nhanh hơn hiện tại.
- Chỉ có quen thuộc với thân thể mình nhất, biết cực hạn chịu lực của mỗi một nguyên mạch, mỗi một tạng phủ là ở đâu, cho nên hàn khí trong cơ thể nàng ta chỉ có thể do chính nàng ta bài trừ, đáng tiếc với trạng thái hiện giờ của nàng ta căn bản là không thể vận công, hơn nữa cho dù có thể, nguyên lực mà bản thân nàng ta tu luyện cũng là thuộc tính hàn băng, sẽ chỉ khiến thương càng thêm thương, căn bản không thể trị liệu.
- Nhưng người khác không cứu được, đối với ngươi mà nói lại có phương pháp đơn giản nhất, đó chính là tiếp tục giống như lần trước âm dương giao hợp, khiến cả người nàng ta trở nên khô nóng, dùng nhiệt lực mà bản thân sinh ra xua tan đi hàn khí trong thân thể, đồng thời ngươi lại dẫn Hồng mông chi khí bảo vệ, sửa chữa phục hồi nguyên mạch và tạng phủ bị hao tổn của nàng ta, hai bút cùng vẽ, nhanh thì nửa tháng, chậm thì nửa năm là có thể dần dần khiến nàng ta khôi phục bình thường.
Tổ An sửng sốt:
- Vì sao dao động thời gian lại lớn như vậy?
Trong giọng nói của Mị Ly có thêm nét cười cổ quái:
- Lắm lời, ngươi một đêm bảy lần và mấy ngày một lần, hiệu quả trị liệu đương nhiên là khác rồi.
Tổ An:
- ...
- Phương pháp cứu trị này không khỏi quá ly kỳ.
- Đừng giả vờ nữa, ta biết hiện tại trong lòng ngươi đang cười tới nở hoa rồi.
Tiếng cười lạnh của Mị Ly truyền đến, trực tiếp vạch trần tiểu tâm tư của hắn.
Mặt Tổ An nóng lên:
- Ta tất nhiên là cao hứng rồi, nhưng Sơ Nhan chưa chắc đã nguyện ý như vậy, không, với tính tình của nàng ta nhất định sẽ cự tuyệt.
- Giờ là lúc nào rồi ngươi còn quan tâm tới những cái này?
Mị Ly tức giận nói.
Tổ An nghiêm mặt đáp:
- Có được thân thể thì dễ, muốn có trái tim mới khó, ta hy vọng sau này nàng ta sẽ cam tâm tình nguyện chấp nhận ta, chứ không phải là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn như bây giờ.
Hắn cũng có chút khinh bỉ bản thân mình, nói đến cùng là thân thể đã có được rồi, mới bức thiết có được trái tim hơn.
- Ngươi muốn trái tim nàng ta để làm gì?
Mị Ly khinh thường nói.
- Chỉ cần thân thể nàng ta đã quen tiếp nhận ngươi rồi, tâm nàng ta sớm muộn gì cũng là của ngươi, người trẻ tuổi chính là không rõ một đạo lý, tình yêu là làm ra.
Tổ An:
- ...
Tỷ tỷ ngươi đang lái xe à?
- Hoàng hậu tỷ tỷ, vừa rồi ngươi nhắc tới phương pháp đơn giản nhất là cái này, như vậy hiển nhiên còn có phương pháp không đơn giản, không biết đó là gì?
Trong Thái A Kiếm, sắc mặt Mị Ly âm tình bất định:
- Hừ, cũng không biết ngươi là ngu thật hay là ngu giả, rõ ràng thường ngày giống tiểu sắc quỷ, kết quả trong xương tủy không ngờ vẫn là chính nhân quân tử? Thôi thôi, ngươi hãy nghe cho kỹ, phương pháp khó là như vầy...
Lúc này Sở Hoàn Chiêu cản lại Tần Vãn Như đang xung động:
- Mẹ, ngươi lại nữa rồi, lúc trước tỷ tỷ đã nói là không liên quan tới hắn mà.
- Câm miệng, lớn rồi thì khửu tay chìa ra ngoài à, hắn là gì của ngươi? Có quan trọng bằng tỷ tỷ ngươi không? Có quan trọng bằng mẹ không?
Tần Vãn Như nổi giận nói.
Sở Hoàn Chiêu bĩu môi:
- Ta không phải có ý đó.
- Được rồi!
Sở Trung Thiên cũng có chút bực mình, quay đầu hỏi Bao Hữu Lộ.
- Bao tiên sinh, thật sự không có biện pháp khác ư?
Bao Hữu Lộ lắc đầu:
- Lão phu tài sơ học thiển, quả thật không có cách khác, có lẽ Kỷ thần y có biện pháp nào đó, ta thấy hy vọng cũng không lớn, hơn nữa nghe nói hắn trong mấy ngày gần đây không ở Minh Nguyệt Thành, mà là đến quận bên cạnh rồi.
- Ta lập tức đi tìm hắn về!
Sở Trung Thiên vội vàng nói.
Tần Vãn Như lại bảo:
- Hay là để ta đi cho, quan hệ của ngươi và hắn xưa nay không tốt lắm.
- Thế sao được.
Sở Trung Thiên lập tức quýnh lên, để thê tử xinh đẹp của mình đi tìm tên gia hỏa háo sắc đó, chẳng phải là đưa dê vào miệng cọp à?
Huống chi năm xưa Kỷ Đăng Đồ còn từng theo đuổi Tần Vãn Như!
Đúng lúc này, trong phòng vang lên một thanh âm:
- Ta có biện pháp chữa khỏi cho nàng ta.
Bao Hữu Lộ quay đầu lại nhìn, thấy là Tổ An nói, trên mặt lập tức hiện ra vẻ không vui, vừa rồi hắn nói là không thể trị được, ngươi lại ra nói mình có thể trị, vậy để ta ở đâu?
Huống hồ chuyện về cô gia này hắn cũng có nghe nói tới, trước giờ chưa từng nghe qua hắn biết y thuật gì cả.