Hắn vội vàng ôm lấy nàng ta, mới phát hiện trên môi nàng ta không có một tia huyết sắc, cả người lạnh tới thấu xương.
- Lão bà, ngươi làm sao vậy?
Tổ An cuống quít hỏi.
- Ta. . . Ta không sao, bệnh cũ...
Sở Sơ Nhan yếu ớt nói, đang muốn giải thích kỳ thật mấy năm nay đều có bệnh này, lần trước sau đại hội gia tộc càng nặng hơn, nhưng còn chưa nói ra miệng, cả người liền hôn mê bất tỉnh.
- Lão bà đừng lo lắng, ta đi tìm đại phu cho ngươi.
Tổ An quýnh lên, ôm lấy nàng ta muốn đi thông tri cho bọn Sở Trung Thiên.
- Đừng làm chuyện vô dụng, đại phu căn bản là không trị được cho nàng ta.
Lúc này, một giọng nữ đặc biệt vang lên, thanh âm đó có một loại cao cao tại thượng từ trong xương tủy, đồng thời lại lộ ra một loại lười biếng quyến rũ, khiến người ta vừa nghe liền biết là thanh âm của Mị Ly.
- Hoàng hậu tỷ tỷ, ngươi tỉnh rồi à?
Tổ An kinh hỉ nói.
Mị Ly hừ lạnh một tiếng:
- Ta tỉnh từ lâu rồi, dẫu sao cũng phải xem hoàn cảnh hiện tại của ngươi chứ, xem có tiềm tàng nguy hiểm gì tới sinh mệnh gì hay không, để tránh không cẩn thận lại bị ngươi lừa.
- Ngươi có phát hiện gì không?
Tổ An vội vàng hỏi, hắn cũng hiếu kỳ.
- Tạm thời không có, có điều...
Mị Ly đổi đề tài, lạnh lùng nói.
- Vừa rồi một màn nữ nhân tên là Tần Vãn Như kia làm nhục ngươi ta đã nhìn thấy rất rõ ràng, vốn cho rằng ngươi là một nhân vật, không ngờ ở trong phủ nhà người ta lại có địa vị hèn mọn như vậy.
Tổ An cũng buồn bực nói:
- Ta biết làm sao bây giờ, dẫu sao nàng cũng là chủ mẫu của Sở gia, lại là mẫu thân của Sơ Nhan và Hoàn Chiêu.
- Không được, càng nghĩ càng tức, loại cảm giác vừa rồi giống như là nàng ta đang mắng cả ta vậy.
Âm điệu của Mị Ly cao lên mấy độ.
- Chỉ là một công tước phu nhân mà kiêu ngạo thành như vậy, năm đó cho dù là Vương phi công chúa nhìn thấy ta cũng không dám thở mạnh. Hừ, hay là ta bí mật bắt giữ rồi xử lý nàng ta nhé, cũng coi như bài trừ một tai hoạ ngầm, để tránh tương lai lại xảy ra vấn đề gì.
Tổ An bình an cũng chính là nàng ta bình an, bất kỳ tai hoạ ngầm nào cũng phải bóp chết trong trứng nước, về phần sinh tử của Tần Vãn Như, sao có thể được nàng ta để ở trong lòng, nàng ta là loại tính tình thà giết nhầm một ngàn cũng không buông tha cho một người.
Tổ An sợ hãi cả kinh:
- Đừng đừng!
Tuy hắn cũng không thích Tần Vãn Như, nhưng chỉ bởi vậy mà giết thì khoa trương quá.
- Ồ, ta hiểu rồi.
Mị Ly gật đầu.
- Tần Vãn Như đó cũng có vài phần tư sắc và ý vị, không ngờ tên gia hỏa háo sắc ngươi lại thích loại nữ nhân thành thục này, cũng được, vậy ta bắt giữ nàng ta rồi cho ngươi tùy ý xử trí, chờ chơi chán rồi giết cũng vậy thôi.
Tổ An:
- ...
Ngươi biết gì, ngươi biết cái quỷ!
- Vì sao ngươi lại có những suy nghĩ loạn thất bát tao như vậy nhỉ.
Tổ An cực kỳ đau trứng.
- Nàng ta là mẫu thân của lão bà ta.
Hắn còn chưa nói hết đã bị cắt ngang, Mị Ly hừ lạnh một tiếng:
- Đó chỉ là trình độ của ngươi quá thấp, chưa tiếp xúc được tới những cái đó, nghĩ tới những vương thất trong lịch sử, các loại sự việc bẩn thỉu còn ít ư? Giữa Thân huynh muội, hủy mẹ nạp con, giết huynh cướp tẩu... Chuyện như vậy cũng có không biết bao nhiêu, ngươi làm như vậy thì có tính là gì.
Tổ An:
- ....
Lượng Tin tức quá lớn khiến hắn trong nhất thời không tiêu hóa được, một lúc sau mới thở ra một hơi:
- Giới quyền quý đúng là loạn thật.
- Đẳng cấp của ngươi quá thấp, muốn tiến vào giới này cũng không được, chỉ là chanh chua mà thôi.
Mị Ly cười lạnh.
Tổ An bị nàng ta đả kích, mấu chốt là với địa vị và thân phận của nàng, lời này quả đúng là thật, cho nên hắn cũng không thể phản bác.
- Những chuyện đó để sau rồi nói, lão bà của ta rốt cuộc là bị làm sao vậy, vì sao lại nói đại phu không trị được?
Tổ An cảm thấy thân thể của giai nhân trong lòng càng lúc càng lạnh.
- Công pháp mà nàng ta tu luyện có thiếu xót thiên nhiên, hoặc là nói đây là bệnh chung của công pháp hệ băng, muốn tu luyện năng lực hệ băng, tất nhiên phải để hàn khí nhập thể, dưới tích lũy tháng ngày dài, nguyên mạch, thân thể, tạng phủ đều sẽ bị hàn khí tập kích.
- Tuy các loại điển tịch hệ băng có biện pháp riêng để triệt tiêu ảnh hưởng tiêu cực sinh ra, nhưng không thể tiêu trừ hoàn toàn, chuyện tu luyện dù sao cũng là nghịch thiên mà đi, có một số sự trừng phạt cũng là rất bình thường.
Tổ An khó hiểu hỏi:
- Tu luyện hệ băng đã có thiếu sót lớn như vậy, vì sao trên đời vẫn có nhiều người tu hành tu luyện hệ băng đến thế?
- Tuy hệ băng có tổn thương lớn đối với thân thể, nhưng cũng có uy lực rất to lớn, trên nhiều khía cạnh đều có ưu thế không gì sánh được.
Mị Ly giải thích.
- Hy sinh một vài thứ, đổi lấy lực lượng cường đại hơn, trên đời này vẫn có người nguyện ý.
- Chỉ có điều đại đa số người tu hành hệ băng, hoặc là thọ mệnh ngắn hơn người tu hành bình thường, hoặc rất khó sinh đẻ, nhưng cũng không có nguy hiểm tới tính mạng, tình huống của thê tử ngươi, chắc là tốc độ tu luyện quá nhanh, lại thêm công pháp hệ băng của nàng ta đi theo lối tắt, tuy uy lực lớn hơn, tiến cảnh nhanh hơn, nhưng ảnh hưởng tiêu cực cũng lớn hơn công pháp hệ băng khác.
- Sau đó ở trong địa cung, ngươi cho nàng ta ăn vào Vô Tung Huyễn Liên, cường hành đề cao một cảnh giới lớn, dẫn tới căn cơ của nàng ta bất ổn, triệt để đặt xuống tai hoạ ngầm cho thân thể. Lúc trước ở hậu sơn học viện lại đối một chưởng với lão đầu của Thạch gia, tuy thương thế không nặng, nhưng lại khiến tai hoạ ngầm trong cơ thể triệt để bạo phát ra, hiện giờ hàn khí của nàng ta đã lan ra ngũ tạng lục phủ, chỉ sợ là thần tiên khó cứu, thần tiên khó cứu.